KIM CÁC TỰ ( KINKAKUJI ) - YUKIO - Trang 151

phía sau tôi với một dáng vẻ rất chững chạc. Tôi cảm thấy rõ ràng như vậy.
Đúng thế, tôi cảm thấy cái mặt phẳng xi măng cốt sắt không có chút tình
cảm đã được rọi sáng ra sao bởi cái vật đang chuyển động, xa rời và ra đi.
Tôi ngả lưng vào thành tầu. Đây thực là một lối nói buồn cười; tuy nhiên,
không có một lối nói nào khác để bảo chứng cho cái ý nghĩ mơ hồ và vị trí
của tôi đang dần dần xa cách và di chuyển khỏi nhà ga xe lửa Kyoto. Đã
bao đêm rồi, trong khi nằm trong Lộc Uyển tự, tôi đã từng nghe thấy tiếng
còi những chuyến tầu chở hàng hóa rúc lên khi chạy qua gần vườn hoa
trong chùa và tôi không khỏi lấy làm lạ là chính mình lúc này lại đang ngồi
một trong những con tầu ấy ngày đêm cứ vun vút lao mình về phía không
biết mỏi mệt.
Bây giờ chúng tôi đang đi mau men theo gần dòng sông Hozu mà trước đây
lâu lắm tôi đã nhìn thấy khi đi trên con tầu này cùng với ông bố bệnh tật
ốm đau. Miền đất nằm giữa nơi này và Sonobe về phía tây dẫy núi Atago
và dẫy núi Arashi có một khí hậu hoàn toàn khác hẳn thành phố Kyoto. Có
thể đó là do ảnh hưởng của các luồng không khí. Trong ba tháng mười,
mười một và chạp cứ vào khoảng mười một giờ đêm luôn luôn có một lớp
sương mù từ mặt sông Hozu dâng lên bao phủ khắp địa phương cho đến
khoảng mười giờ sáng hôm sau. Thật hiếm khi lại thấy một khoảng trống
trong lớp sương mù ấy khi nó từ mặt đất dâng lên rồi bồng bềnh trôi về
phía xa.
Cái mảnh ruộng vườn trải rộng mờ mờ ở hai bên con tầu, và những thửa
ruộng đã gặt hái rồi và bây giừ đang khoác một màu xanh thẫm. Một vài
gốc cây rải rác, to nhỏ ngăn cách những thửa ruộng với nhau. Người ta chặt
hết những cành lá sà thấp xuống và lấy những tấm chiếu rơm quấn quanh:
các thân cây khẳng khiu (trong quận gọi là “chưng lung” hay nồi nấu hơi)
để khi các thân cây lần lượt nhô ra khỏi sương mù chúng sẽ trông giống
như hồn ma của những thân cây. Có lần một cây liễu to lớn hiện ra hết sức
rõ rệt ngay sát cửa sổ con tầu. Ở dưới là cánh đồng lúa màu tro hầu như
không nhìn thấy rõ; những cành liễu ướt át, buông nặng rủ xuống một cách
buồn thảm và toàn thân cây liễu nhẹ nhàng đu đưa trong làn sương mù.
Lúc mới ra khỏi Kyoto thì lòng tôi thật là vui thích, đến lúc này đang bị

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.