KIM CÁC TỰ ( KINKAKUJI ) - YUKIO - Trang 152

những truy ức về những người đã chết đè nặng. Khi tôi nhớ lại Uiko, ba tôi
và Tsurukawa thì một niềm thương yêu trìu mến khó tàn hai dâng lên trong
lòng tôi và tôi tự hỏi phải chăng trên đời này tôi chỉ có thể thương yêu
những người đã chết mà thôi. Dù sao đi nữa, đem so với những người còn
sống, những con người đã chết mới thực dễ yêu làm sao.
Toa xe lửa hạng ba không đông người lắm, người ta ngồi đó - những con
người sống mà mình thực khó lòng thương yêu nổi - đang bận hút thuốc lá
hoặc bóc vỏ cam mật mà ăn. Bên cạnh tôi là một người viên chức già chắc
là làm việc ở một công đoàn nào đó. Ông ta đang nói tiếng oang oang với
một người đàn ông khác. Cả hai đều mặc những bộ quần áo cũ kỹ, nhầu nát
mà tôi nhìn thấy cả phần vải rách mướp, vằn sọc lòi ra khỏi ống tay áo mỗi
người. Một lần nữa tôi lại thấy rõ rệt là khi người ta trở nên già nua, vẻ tầm
thường chẳng hề giảm bớt chút nào. Những bộ mặt xạm nắng, nhăn nheo
con nhà bách tính ấy, những giọng nói khàn khàn vì hơi rượu ấy có thể nói
đã tiêu biểu cho tinh hoa của một loại tầm thường nào đó.
Họ đang bàn bạc xem phải tìm đến những ai để xin gia công đóng góp cho
công đoàn của họ. Một ông lão hói đầu ngồi đó, nét mặt điềm nhiên. Ông
lão không góp lấy một lời nào vào một câu truyện mà chỉ lấy cái khăn mặt
bông lau đi lau lại hai bàn tay khiến cho ban đầu chiếc khăn trắng toát song
bây giờ vì lau mãi nên đã hóa ra thành màu vàng khè.
“Nhìn hai bàn tay đen xì của tôi này!” ông lão khẻ nói. “Khói than làm bẩn
hết cả rồi vì tôi ngồi ở đây. Thật khó chịu quá chừng!”
“Có lần cụ viết thơ cho báo phàn nàn về truyện khói tầu có phải không,
thưa cụ?” Một người đàn ông khác, lúc này đã bắt đầu góp chuyện lên
tiếng.
“Dạ, thưa không,” ông lão hói đầu nói, “Nhưng thật nó làm mình khó chịu
quá đi - cái khói tàu này này!”
Tuy không lắng tai nghe, song tôi vẫn phải nghe những lời chuyện trò của
họ. nghe thấy trong câu truyện, những người này cứ nhắc đi nhắc lại mãi
đến Kim Các Tự và Ngân Các Tự. Họ đều đồng ý với nhau là phải đòi hỏi
cho kỳ được sự đóng góp cụ thể của hai ngôi chùa này. Tiền thu vào cửa
của Ngân Các Tự chỉ bằng nửa ở Kim Các Tự, vậy mà cũng đã là một món

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.