KIM CÁC TỰ ( KINKAKUJI ) - YUKIO - Trang 154

khỏi tâm trí tôi, chỉ còn rơi rớt lại một sự ghét bỏ mơ hồ và một mùi vị tầm
thường khó tan biến. Tôi không có ý định cầu mong thiên hạ ủng hộ những
tư tưởng của chính mình. Mà tôi cũng chẳng có ý định tạo nên một khuôn
khổ cho những tư tưởng của mình để cho thế gian có thể hiểu được dễ dàng
hơn. Như tôi đã nói nhiều lần, việc không được người khác hiểu thấu chính
là lý do tồn tại của tôi.
Đột nhiên cánh cửa toa tầu mở ra và một người bán hàng xuất hiện, trước
ngực đeo lủng lẳng một cái rổ lớn. Anh ta rao hàng bằng một giọng khàn
khàn. Bất giác tôi thấy bụng rỗng và mua một hộp đồ ăn trưa. Bữa ăn gồm
có miến màu lục trong đó hải thảo hiển nhiên đã được dùng thay cho bột
gạo. Sương mù đã tan, nhưng bầu trời vẫn chưa sáng. Ở phía chân ngọn núi
Tamba, tôi nhìn thấy những cây dâu tằm mọc lên trên mặt đất khô cằn và
những căn nhà trong đó người ta đang làm giấy viết.
Vịnh Maizuru. Cái tên này đã làm cho lòng tôi xốn xang, cảm động y như
trong quá khứ vậy. Kể từ thời niên thiếu trong thôn Shiraku gần đó,
“Maizuru” đã trở nên một thứ tên gọi chung để nói đến vùng biển mà mình
không nhìn thấy và về sau từ ngữ này dùng tiêu biểu cho một dự cảm về
biển cả.
Cái vùng biển vô hình ấy không thể nhìn thấy rõ rệt từ đỉnh núi Thanh
Diệp, nhô lên đằng sau thôn Shiraku. Tôi đã hai lần trèo lên đỉnh núi ấy.
Vào lần thứ hai chẳng ngờ tôi đã nhìn thấy một hạm đội liên hiệp đang hạ
neo tại quân cảng Maizuru. Những chiếc tàu chiến đang cắm neo trong vịnh
nước óng ánh ấy rất có thể nằm trong một thế phân phối bí mật nào đó. Tất
cả mọi thứ xung quanh hạm độ này đều chìm trong một màn cơ mật khiến
mình không khỏi nghi ngờ tự hỏi là liệu hạm đội ấy có thực sự tồn tại hay
không. Kết quả là nhìn xa hạm đội liên hiệp này trông giống như một đàn
chim biển uy nghi màu đen mà người ta đã biết tên trong ảnh mà thôi.
Chúng có vẻ dường như đang vui thích với cuộc tắm gội bí mật trong vịnh
này, dưới con mắt canh chừng che chở của một con chim già lão oai nghi
và hình như hớn hở vui đùa mà không biết rằng đang có người nhìn ngắm.
Tiếng người soát vé kéo tôi trở về thực tại khi ông ta bước vào toa xe và
báo cho biết chuyến tàu sắp đến ga Tây Maizuru. Trong đám hành khách

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.