KIM CÁC TỰ ( KINKAKUJI ) - YUKIO - Trang 165

thấy sự biến động lớn lao của cái thế giới đang tiến dần đến ngay trước mắt
họ, về sự băng hoại của cái trật tự nằm ngay trước mắt họ.
Một khi Kim Các Tự đã bị thiêu hủy rồi - phải một Kim Các Tự đã bị thiêu
hủy thì thế giới của những con người này sẽ thay đổi hẳn bộ mặt, cái trật tự
vàng son trong nếp sống của họ sẽ bị đảo lộn, cái thời khắc biểu ghi các
chuyến tầu tới tầu đi sẽ rơi vào hỗn loạn hoàn toàn, luật pháp của họ sẽ trở
nên vô hiệu. Tôi thấy sung sướng khi nghĩ những con người này đã hoàn
toàn không biết rằng thằng bé dáng vẻ ngây thơ, vô tội đang ngồi giơ hai
tay sưởi ấm trên bếp lò ngay cạnh họ đây là một phạm nhân tương lai.
Một nhân viên hỏa xa trẻ tuổi, hoạt bát đang oang oang kể cho mọi người
nghe về một cuốn phim anh ta sắp sửa đi xem vào ngày nghỉ sắp tới. Đó là
một cuốn phim thật hay thế nào cũng làm người ta nhỏ lệ va lại có tình tiết
ly kỳ nữa. Đúng thế, vào ngày nghỉ sắp tới thế nào anh ta cũng sẽ đi xem
chớp bóng! Người thanh niên này, trông lực lưỡng hơn tôi nhiều, tràn trề
nhựa sống hơn tôi nhiều, sắp sửa đi xem chớp bóng vào ngày nghỉ sắp tới;
anh ta sẽ ngồi trong rạp chiếu bóng quàng tay ôm một thiếu nữ nào đó và
rồi sẽ đi ngủ với cô ta. Anh ta cứ tiếp tục vừa trêu chọc ông xếp ga vừa kể
truyện bông đùa vừa nhận những lời trách mắng nhẹ nhàng của cấp trên và
lăng xăng chạy đi chạy lại hết bỏ thêm than vào lò sưởi rồi lại viết những
con số lên tấm bảng đen. Trong một chốc lát tôi cảm thấy mình một lần nữa
sắp sửa thành thằng tù làm tôi mọi cho cái vòng mị hoặc của cuộc đời hoặc
cho sự ghen ghét đối với cuộc đời. Xét ra tôi vẫn có thể tự ngăn chặn ý định
hỏa thiêu Kim Các Tự, tôi có thể vĩnh viễn xa rời ngôi chùa, cởi áo thầy tu
hoàn tục và vùi mình vào cuộc sống giống như anh chàng trẻ tuổi này.
Nhưng tức khắc những sức mạnh đen tối đã đưa tôi trở lại với chính tôi và
cưỡng bách tôi dứt bỏ những ý tưởng như thế. Đúng vậy, thế nào tôi cũng
phải hỏa thiêu Kim Các Tự. Chỉ đến lúc đó một cuộc đời chưa từng nghe
thấy đặt riêng cho tôi mới thực sự bắt đầu.
Người xếp ga trả lời điện thoại. Sau đó ông ta đi ra đứng trước gương soi
và cẩn thận đội lại cái mũ thêu kim tuyến trên đầu. Ông ta hậm họe ho rồi
ưỡn ngực bước ra sân ga như thể đang bước vào phòng đại lễ. Trời đã tạnh
mưa. Liền sau đó người ta có thể nghe tiếng đoàn tàu ầm ầm, ướt át khi lao

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.