KIM CÁC TỰ ( KINKAKUJI ) - YUKIO - Trang 166

mình chạy trên đường sắt xuyên qua vách đá và một lúc sau lướt vào nhà
ga.

Tôi đến Kyoto lúc tám giờ thiếu mười, người cảnh sát trong bộ thường
phục dẫn tôi tới tổng môn Lộc Uyển tự. Đêm tối giá lạnh. Vừa nhô đầu ra
khỏi rừng thông tối tăm và đi tới tổng môn sừng sững nghễu nghện, tôi thấy
mẹ tôi đang đứng ở đó. Bất đồ bà lại đang đứng ngay cạnh tấm biển có viết
chữ: “Kẻ nào vi phạm những luật lệ này sẽ bị xử phạt theo quốc pháp.”
Dưới ánh đèn ngoài cổng, trông như thể từng sợi tóc bạc phơ đang dựng
đứng thẳng tắp trên cái đầu rối bù của bà. Ánh đèn phản chiếu làm cho tóc
bà trông bạc trắng hơn thường lệ. Đóng khung trong mái tóc bạc phơ dựng
đứng này, khuôn mặt nhỏ bé của bà trông không có một nét chuyển động
nào hết.
Thân hình nhỏ nhắn của Má trông có vẻ to lớn một cách lạ lùng. Sau lưng
bà bóng tối trải dài khắp tiền đình mà tôi nhìn thấy qua cánh cửa bỏ ngỏ.
Vóc dáng to lớn của bà hiện ra lờ mờ trước bóng tối; bà mặc chiếc áo rách
tả tơi trông thật ngớ ngẩn, bên ngoài quấn một dải lưng thêu chỉ vàng đến
bây giờ đã nát bươm. Bà đứng đó trông chẳng khác gì một người đã chết.
Tôi ngần ngại không muốn tiến lại gần bà. Lúc ấy tôi không hiểu làm thế
nào mà bà ta lại đến đó được, nhưng về sau hỏi ra tôi mới biết khi phác giác
ra là tôi đã bỏ trốn. Lão sư phụ đã thăm dò tin tức nơi Má ở, bà đã hết sức
chấn động và đã tới Lộc Uyển tự ở lại chờ cho đến lúc tôi về.
Người cảnh sát đẩy tôi đi tới. Lạ thay, khi tôi càng tiến lại gần, thân mình
Má lại càng nhỏ bé dần dần. Mặt bà ở phía dưới mặt tôi. Và khi bà ngước
lên nhìn tôi thì khuôn mặt bà nhăn nhó, xấu xí không sao chịu nổi.
Hiếm khi tôi lại bị cảm giác đánh lừa, nhưng bây giờ nhìn rõ những con
mắt sâu hoắm, giảo hoạt, nhỏ bé của bà tôi thấy rõ rằng mình thực có lý
làm sao khi đem lòng ghét bỏ Má. Sự ghét bỏ dẳng dai thứ nhất là đối với
việc bà đã sinh ra tôi ra làm người, những hồi tưởng điều ô nhục sâu xa ấy
mà bà đã bắt tôi phải chịu - một sự ô nhục như tôi đã giải thích nhiều lần
không dành một miếng đất thừa nào để cho tôi phục thù, nhưng thay vào đó
chỉ làm cho tôi tuyệt tình với má. Thật khó mà cởi gỡ được những sợi dây

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.