KIM CÁC TỰ ( KINKAKUJI ) - YUKIO - Trang 172

nhiên mình chỉ có thể nói những ngọn lửa vô hình ấy đang liếm tới bầu trời
khi quan sát xem nền trời trong xanh đã bị vít xuống và đang run rẩy làm
sao. Khi người sinh viên tới gần Sơn Môn thì tôi đi tránh sang phía đông để
khỏi bị hắn nhìn thấy và để có thể dòm ngó hắn thật sát. Chính vào lúc này
các tăng sĩ khất thực trở về chùa và tôi nhìn thấy một nhóm ba người trong
bọn họ đang đi trên con đường nhỏ phía đông. Họ bước đi sông hàng trên
lối mòn nhỏ, chân đi giầy cỏ và tay cầm nón mây đan. Lúc đi qua mặt tôi,
họ rẽ sang bên phải. Họ tiếp tục cất bước trong im lặng hoàn toàn, giữ đúng
qui luật của tu sĩ khất thực theo đó họ không được phép đưa mắt nhìn quá
ba bốn thước về đằng trước cho đến khi trở về phòng kín.
Người sinh viên vẫn còn lẫn quẩn gần Sơn Môn. Thế rồi hắn dựa lưng vào
cây cột và móc gói thuốc lá vừa mới mua từ trong túi ra. Hắn nhìn quanh có
vẻ luýnh quýnh. Thấy có một làn khói tôi chợt nghĩ là, không còn nghi ngờ
gì nữa, hắn sắp sửa đốt cái cổng này. Như tôi đã đoán trước, sau đó hắn liền
đưa một điếu thuốc lá lên miệng quay mặt về đằng trước và bật một que
diêm.
Trong nháy mắt chiếc diêm bùng lên một tia lửa sáng trong nho nhỏ. Trong
như thể, ngay cả người sinh viên ấy cũng không trông thấy mầu lửa. Như
vậy là vì vào lúc ấy mặt trời chiều đã bao trùm ba mặt Sơn Môn chỉ có một
mặt quay về phía tôi chìm trong bóng tối. Vì chỉ trong một chớp mắt que
diêm đã sinh ra một cái gì giống như một bong bóng lửa, lóe sáng gần ngay
khuôn mặt người sinh viên trong lúc hắn đứng đó tựa người vào cột cổng
chùa bên ao thả sen. Thế rồi hắn vung tay thật nhanh và tắt que diêm đi.
Ngay cả khi que diêm đã tắt rồi, người sinh viên có vẻ vẫn chưa hài lòng.
Hắn vứt que diêm xuống một hòn đá xây móng chùa rồi chăm chỉ lấy chân
di đi di lại. Sau dó rít điếu thuốc lá một cách thích thú, hắn băng qua thạch
kiều rồi đi qua Sắc Sứ Môn, hoàn toàn vô tình đối với sự thất vọng của tôi
đang đứng đó trong cô đơn và vắng lặng. Sau cùng hắn mất hút sau Nam
Môn mà qua đó người ta có thể nhìn thấy đại lộ và một dẫy nhà mập mờ
thấp thoáng chạy dài mãi về phía xa.
Đây không phải là thằng điên ham phóng hỏa mà chỉ là một sinh viên đi tản
bộ phất phơ. Rất có thể đây là một thanh niên hơi nghèo túng, hơi chán

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.