KIM CÁC TỰ ( KINKAKUJI ) - YUKIO - Trang 176

Chứng nói lắp của cậu ai mà không biết - kể cả cái này nữa. Đúng. Kể cả
cái này nữa! Nó đấm mạnh tay vào bức tường gạch mầu đỏ đang phản
chiếu ánh mặt trời lặn. Nắm tay nó dính một làn phấn gạch nâu nâu, vàng
vàng.
“Kể cả bức tường này cũng biết thế nữa. Khắp trong trường này có ai là
người không biết điều đó đâu!”
Tôi vẫn đứng im lặng đối diện với nó. Vào lúc ấy trong đám trẻ con có một
đứa bắt hụt quả bóng nên quả bóng lăn tới giữa hai đứa chúng tôi.
Kashiwagi bèn cúi gặp người xuống cố nhặt quả bóng lên để ném trả về
cho lũ trẻ con. Nhìn thấy thế lòng tôi tràn ngập một hứng thú tai ác là muốn
nhìn xem Kashiwagi sẽ loay hoay với cặp chân què để hất quả bóng đang
nằm cách đó chừng một thước xa ra làm sao để nó có thể lấy tay mà với tới
được. Mắt tôi hình như đã nhìn về phía cặp chân nó một cách vô ý thức.
Kashiwagi nhận thấy liền, nhanh chóng hầu như thần tốc. Trước khi mình
có thể nói liệu nó có thực sự cố gắng cúi mình xuống hay không thì nó đã
vươn thẳng người lên, lạnh lùng nhìn tôi chằm chằm với một ánh mắt ghét
bỏ ghê gớm hết sức xa lạ đối với nó. Một đứa trẻ trong bọn rụt rè tiến lại
gần chúng tôi nhặt quả ở giữa hai đứa rồi chạy vụt đi. Cuối cùng Kashiwagi
nói với tôi: “Thôi được. Nếu cậu có thái độ như thế thì tớ cũng có cách.
Trước khi trở về nhà vào tháng tới, thế nào tớ cũng lấy được món tiền của
tớ càng nhiều càng tốt cho mà xem. Rồi cậu sẽ mở mắt ra. Cậu nên sửa
soạn sẵn đi thì vừa.”
Sang tháng sáu những giờ giảng trọng yếu càng ngày ít đi và các sinh viên
đang lục tục trở về quê. Ngày mồng mười tháng sáu là ngày tôi sẽ bao giờ
quên được. Trời mưa rả rích từ sáng sớm và đến chiều thì lại mưa to như
thác đổ. Sau bữa dược thạch, tôi vào phòng riêng đọc một cuốn sách. Vào
khoảng tám giờ tối tôi nghe thấy tiếng chân người tiến lại gần dọc theo
hàng hiên giữa Khánh điện và Đại Thư Viện. Đây là một trong những buổi
tối hiếm hoi mà Lão sư phụ lại không đi ra ngoài. Hiển nhiên là ông có
khách viếng thăm. Nghe những tiếng chân ấy thấy có gì thực là kỳ dị. Vang
vang như tiếng những hạt mưa lộp độp nện vào một cánh cửa gỗ. Tiếng
chân người đồ đệ mới đi trước dẫn khách đến phòng Lão sư phụ thường êm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.