KIM CÁC TỰ ( KINKAKUJI ) - YUKIO - Trang 185

mối nghi ngờ rằng rất có thể chính quan niệm của tôi về cái đẹp đã khiến
cho tôi mắc tật nói lắp. “Cái đẹp, những sự vật đẹp đẽ”, tôi tiếp tục. “những
cái ấy bây giờ là kẻ thù tớ oán hận bậc nhất.”
“Cái đẹp là kẻ thù cậu oán hận à?” Kashiwagi vừa nói vừa trợn tròn đôi
mắt. Thế rồi khuôn mặt đỏ ửng của nó lại có dáng vẻ sảng khoái, quen
thuộc của nhà triết học. “Nghe cậu nói vậy tớ mới thấy trong con người cậu
có một sự thay đổi thực là lớn lao! Quả tình tớ phải điều chỉnh lại cái lăng
kính nhận thức của tớ mới được.”
Chúng tôi tiếp tục một hồi lâu. Đã lâu lắm hai đứa mới lại nghị luận với
nhau một cách thân tình như thế. Mưa vẫn chưa tạnh. Lúc sắp sửa ra về,
Kashiwagi đã nói cho tôi hay về Sannomiya và hải cảng Kobe. Tôi chưa
bao giờ đến một trong hai nơi này và bây giờ nó một tả những chiếc tầu to
lớn đang rời hải cảng vào mùa hè. Hồi tưởng lại Maizuru tôi thấy những
cảnh ấy thật là sống động. Ít nhất cũng có một lần ý kiến chúng tôi phù hợp
với nhau. Hai thằng sinh viên nghèo kiết xác chúng tôi đã cùng nhau chia
xẻ những không tưởng và đồng ý với nhau rằng cả nhận thức lẫn hành
động, chẳng có cái nào có thể đem đến niềm vui cho bằng niềm vui được
giương buồm vượt biển đi xa.

Hết phần 8

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.