KIM CÁC TỰ ( KINKAKUJI ) - YUKIO - Trang 189

trưng và những ngọn đèn giấy trắng đục rọi sáng. Từ lúc ra khỏi chùa, tôi
không làm sao xua đuổi được cái không tưởng là Uiko hãy còn sống và
nàng đang náu mình chính ở nơi cái không tưởng này. Điều đó đã đem lại
cho tôi nhiều sức mạnh. Vì đã quyết tâm thiêu hủy Kim Các Tự nên tôi
quay lại cái trạng thái tươi mới, trắng trong vào thời kỳ niên thiếu của mình
và tôi nghĩ rằng bây giờ nếu mình có gặp lại những con người và sự vật mà
mình đã gặp ngay từ buổi đầu cuộc sống thì lại càng hay càng tốt chứ sao.
Tờ bây giờ trở đi tôi sẽ sống thực. Tuy nhiên kể cũng lạ lùng là hết ngày
nay sang ngày khác đủ thứ ý nghĩ không lành đã dồn đến tụ tập trong tôi,
và tôi cảm thấy rằng thần chết có thể đến thăm tôi vào bất cứ lúc nào. Tôi
chỉ cầu mong cái chết buông tha cho tôi cho đến khi nào tôi phóng hỏa đốt
xong Kim Các Tự cái đã. Trước kia tôi ít khi đau ốm và bây giờ tôi không
thấy dấy hiệu ốm đau nào cả. Tuy vậy, càng ngày tôi càng cảm thấy rõ rệt
là sự kiểm soát những điều kiện khác nhau khiến cho tôi sống trên đời là
cái trách nhiệm đè riêng trên vai tôi. Riêng mình tôi phải chịu đựng cái
gánh nặng của trọng trách này.
Hôm trước, khi đang quét dọn, tôi đã bị một cái dầm tre ở cán chổi đâm vào
ngón tay, và cứ riêng một vết thương nhỏ xíu này thôi cũng đã đủ làm cho
tôi khó chịu. Tôi nhớ đến tuyện một thi nhân đã chết chỉ vì bị một cái gai
hoa hồng đâm vào ngón tay. Những con người tầm thường quanh tôi chẳng
bao giờ chết vì những lý do như thế. Nhưng tôi đã trở nên một con người
quí giá và thực không thể nói trước là vận mệnh đã dành sẵn cho tôi một
cái chết như thế nào. May thay ngón tay tôi không sưng mủ; và hôm nay
khi bấm mạnh vào, tôi chỉ cảm thấy hơi đau một chút mà thôi.
Tôi chẳng cần nói thêm là trước khi đến xóm Gobancho, tôi đã chú ý không
xao lãng một sự giữ gìn vệ sinh nào hết. Hôm trước tôi đã tới một hiệu
thuốc tại khu khá xa thành phố, nơi không ai biết mặt tôi hết và đã tự mình
mua một gói ống bọc băng cao su phòng ngừa vi trùng. Nhưng cái màng
ống bọc cao su bợt bợt mỏng teo này có một mầu sắc thực là ốm yếu. Tối
hôm trước tôi đã lấy ra một cái và lắp thử. Vì cái “vật đó” của tôi ngỏng lên
giữa những đồ vật khác trong phòng - bức tranh Phật trên đó tôi đã nghịch
ngợm lấy bút chì đỏ bôi quết nghuệch ngoạc, tấm lịch của Hiệp Hội Du

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.