KIM CÁC TỰ ( KINKAKUJI ) - YUKIO - Trang 195

chính tôi là người đã hưởng niềm khoái cảm ấy. Xa xa một cảm giác từ lâu
từng tránh né tôi bây giờ dâng lên tràn trề và sụp đổ ngay sau đó. Tôi vội
tách mình ra khỏi thân thể cô gái rồi tựa cằm lên chiếc gối. Cả một bên đầu
tê tê vì lạnh, tôi lấy nắm tay vỗ nhẹ vào chỗ ấy. Thế rồi tôi hoàn toàn có
cảm giác rằng tất cả đều bỏ rơi tôi trong tình trạng vật vờ. Tuy nhiên, tất cả
vẫn chưa đủ sức làm tôi rơi nước mắt.
Sau khi hai đứa đã hành sự xong xuôi, chúng tôi nằm bên nhau trò chuyện.
Tôi mơ màng nghe tiếng cô gái kể truyện nàng đã từ Nagoga trôi dạt tới nơi
này như thế nào. Nhưng tất cả ý nghĩ của tôi đều hướng thẳng về Kim Các
Tự. Thực ra đấy chỉ là những ý nghĩ trừu tượng về ngôi chùa hoàn toàn
khác hẳn những ý nghĩ quen thuộc, tù đọng, cặn bã, đầy nhục cảm của tôi.
“Anh không trở lại nơi này nữa, phải không?” Mariko hỏi, và qua lời nói
của nàng, tôi cảm thấy nàng già hơn tôi ít ra một hai tuổi. Đúng, rõ ràng là
nàng phải già hơn tôi. Hai bầu vú nàng ngồn ngộn trước mắt tôi, ướt đẫm
mồ hôi. Chỉ là hai khối thịt, hai bầu vú Mariko và quyết chẳng bao giờ có
thể trải qua sự biến mạo lạ kỳ để trở thành Kim Các Tự. Tôi lấy đầu ngón
tay rụt rè sờ vào cặp vú nàng.
“Chắc là anh thấy những cái này lạ mắt lắm phải không?” Mariko nói. Sau
đấy, nàng ngồi nhỏm dậy chăm chăm nhìn vào một bên ngực rồi đưa tay
nâng vú lên và lắc nhẹ như thể đang chơi đùa với một con vật nhỏ bé. Thịt
da nàng rung rinh nhè nhẹ làm tôi nhớ lại mặt trời chiều trên vịnh Maizuru.
Cung cách mặt trời chiều biến sắc thật nhanh hình như kết hợp trong lòng
tôi cùng với tính chất biến đổi mau lẹ của thịt da người con gái. Tôi cảm
thấy yên lòng khi tưởng tượng rằng giống như mặt trời chiều đang bị chôn
vùi trong những lớp mây chập chùng, dầy đặc, lớp da thịt rung trước mắt
tôi kia chẳng mấy chốc rồi cũng sẽ vùi sau trong nấm mồ âm u của đêm tối.
Hôm sau tôi lại mò đến cùng “cửa hiệu” ấy và đòi cho được cũng cô gái ấy.
Chẳng phải vì tôi hãy còn khối tiền, mà còn vì cái hành vi tôi mới làm lần
đầu tiên ấy hình như chẳng thấm thía vào đâu so với sự sướng khoái ngây
ngất mà tôi vẫn hằng tưởng tượng, vì thế tôi thấy cần là phải thử lại một lần
nữa và mang cái hành vi ấy gần hơn chút nữa với nguồn vui thú ngất ngây
trong tưởng tượng của tôi. Một trong nhiều điểm khác người của tôi là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.