KIM CÁC TỰ ( KINKAKUJI ) - YUKIO - Trang 57

và bảo rằng nếu ông muốn yên thân thì nên để cô ta vào gặp Thượng tọa trụ
trì. Chẳng ngờ đúng lúc đó Lão sư phụ lại đang đi dọc theo hành lang.
Trông thấy người con gái, ông đi ra trước huyền quan. Cô ta nói với ông
rằng khoảng một tuần trước đó, vào buổi sáng tuyết vừa ngừng rơi cô ta đã
cùng một tên lính ngoại quốc tới vãn cảnh chùa. Tên lính này đã đánh cô
ngã lăn xuống đất và một chú tiểu trong chùa a dua với hắn đã giẫm chân
lên bụng cô ta. Tối hôm ấy cô ta bị đọa thai. Vì thế, cô ta thấy mình có lý
đến yêu cầu nhà chùa cho ít tiền. Nếu nhà chùa không chịu, cô ta sẽ phanh
phui tất cả đầu đuôi câu truyện và tố cáo cái hành vi không nên không phải
của Lộc Uyển tự cho thiên hạ đều biết. Chẳng nói chẳng rằng Lão sư phụ
cho cô ta ít tiền và bảo cô ta hãy ra về. Trong chùa ai cũng biết hôm đó tôi
đóng vai hướng dẫn cho du khách vãn cảnh, nhưng Lão sư phụ nói vì
không có ai ở trong chùa mục kích cái hành vi không nên không phải của
tôi nên không bao giờ buộc chặt cho tôi tội đó. Chính ông chủ tâm nhắm
mắt làm ngơ. Song le, khi nghe ông Phó ti thuật lại truyện này thì trong
chùa ai ai cũng nghĩ quả tôi đã có cái hành vi tồi tệ ấy.
Tsurukawa nắm lấy tay tôi. Tôi nhận thấy hầu như mắt nó rướm lệ. Nó nhìn
tôi với cặp mắt trong sáng và gạn hỏi bằng một giọng trẻ con, thực thà: “Có
thật mày đã làm như vậy không?”
Tôi đang trực diện với những tình cảm đen tối của chính mình. Khi tiếp tục
chất vấn, Tsurukawa đã buộc tôi trực diện với những tình cảm ấy. Tại sao
nó lại gạn hỏi tôi như thế? Có phải vì tình bạn hay không? Nó có ý thức
được rằng nó đang bỏ rơi phần việc thực sự đã được chia cho nó khi nó
chất vấn tôi như thế? Nó có tự biết vì câu chất vấn này nó đang phản bội tôi
trong phần sâu nhất nơi con người tôi hay không?
Tôi sẽ phải nhắc đi nhắc lại: Tsurukawa là dương bản tấm phim chụp hình
tôi. Nếu làm tròn bổn phận một cách trung thực. Tsurukawa đã chẳng vặn
hỏi, mà ngược lại đã chấp nhận những tình cảm đen tối của tôi đúng như
nguyên trạng rồi đem phiên dịch thành tình cảm trong sáng tươi vui. Như
vậy, dối trá sẽ trở thành chân thực và chân thực sẽ trở thành dối trá. Nếu
Tsurukawa đã giữ đúng lề lối đặc biệt của mình - cái lề lối phiên dịch bóng
tối thành ánh sáng, ban đêm thành ban ngày, ánh trăng thành mặt trời, sự

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.