KIM CÁC TỰ ( KINKAKUJI ) - YUKIO - Trang 68

thiệp với gái làng chơi. Tất cả vấn đề chỉ có vậy. Nhưng nếu cậu nghĩ khi
bắt chuyện với tớ là cậu sắp sửa kết thân với một thằng đồng trinh khác thì
cậu lầm bét. Cậu có thích nghe câu truyện tớ đã mất tân ra làm sao không?
Chẳng đợi cho tôi trả lời, Kashiwagi nói tiếp liền.
“Tớ là con trai một tu sĩ Thiền phái ở Samnomiya và ngay khi ra đời tớ đã
bị tật nguyền ở chân rồi. khi cậu nghe thấy tớ kể lể như thế này, chắc cậu
lại tưởng tượng tớ là một thằng ốm yếu đáng thương nào đó chẳng cần biết
là mình đang nói chuyện với ai miễn là có người để dốc bầu tâm sự về
chính mình. Này, tớ không phải là thằng như thế đâu nhá. Tớ chẳng hề nói
chuyện như thế này với bất kỳ ai đâu. Nói ra tớ cũng thấy khỉ khỉ thế nào
ấy, nhưng sự thực là ngay từ đầu tớ đã nhắm chọn cậu để cho cậu nghe câu
truyện của tớ. Thấy không, tớ loáng thoáng cảm thấy rằng khi biết tớ đã
làm những gì thì cậu sẽ học được nhiều cái hay hơn bất kỳ ai khác. Tốt nhất
là cậu nên làm y hệt như tớ. Như cậu thừa rõ, đó là cái cách những nhà tôn
giáo đã đánh hơi tìm kiếm tín đồ và đó là cái cách những tay không uống
rượu đã đánh hơi tìm những người đồng hội.
“Ấy đấy, tớ vẫn thường xấu hổ về những điều kiện sinh sống của mình. tớ
nghĩ rằng hòa giải bản thân mình với những điều kiện ấy, sống ôn hòa với
những điều kiện ấy tức là tiêu biểu cho sự thất bại. Nếu tớ muốn oán hận
thì tất nhiên chẳng thiếu gì lý do. Đáng lẽ cha mẹ tớ đã phải lo liệu nhờ nhà
thủ thuật uốn nắn lại đôi chân cho tớ ngay khi tớ còn nhỏ xíu. Bây giờ thì
muộn quá mất rồi. Tuy nhiên, tớ hoàn toàn đếch có quan tâm gì đến cha mẹ
và ý tưởng oán hận cha mẹ làm tớ khó chịu lắm.
“Tớ vẫn thường tin rằng đàn bà con gái chẳng bao giờ có thể yêu tớ được.
Cậu thừa hiểu, tin tưởng như thế lại làm cho mình dễ chịu hơn và an vui
hơn là người ta có thể tưởng tượng. Hiển nhiên là không nhất thiết phải có
mâu thuẫn nào giữa sự tin chắc này với việc tớ không chịu hòa giải với
những điều kiện sống của tớ. Cậu thấy đấy, nếu như tớ đã tin tưởng rằng
đàn bà con gái có thể yêu mình như tớ nghĩ, thế nghĩa là, trong những điều
kiện sinh sống của mình, rồi đến giới hạn mà tớ có thể tin tưởng được, có lẽ
tớ sẽ hòa giải với những điều kiện ấy. Tớ nhận thấy rằng hai loại can đảm -
cái can đảm phán đoán thực tại chính xác, và cái can đảm chiến đấu chống

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.