KIM CƯƠNG ĐOẠT MẠNG - Trang 110

Emma vòng cánh tay mình vào tay anh và họ tiếp tục đi qua khu dân

cư thú vị này, nơi các cửa hàng, cửa hiệu và nhà ở cùng tồn tại trong hoà
bình. Thêm hai dãy nhà nữa, họ rẽ ở góc phố và bắt đầu đi về căn hộ của
mình. Anh cảm nhận ngực cô chạm vào bắp tay anh.

Cơn thôi thúc ở bên dưới anh cuộn lên, đòi hỏi sự chú ý, như một chú

ngựa đang cào chân trên đất.

Có lẽ chỉ nửa giờ thôi… phòng ngủ, sô pha? Sàn phòng khách?

Không, anh tự nhủ. Không có thời gian. Họ phải chuẩn bị sẵn sàng để gặp
cha mẹ cô ở Long Island.

Gió lay động những tán cây trên đầu họ và rắc những giọt nước lạnh

như đá lên cặp trai gái. Mikey phẩy nước xuống khỏi vai và vô tình nhìn ra
sau. Anh để ý thấy ai đó đi sau họ, cách khoảng chín mười mét, trong chiếc
áo choàng đen, đeo găng tay và đội mũ len. Bất chấp cái tên, Gravesend
không phải là nơi đặc biệt nguy hiểm. Nhưng đây là New York. Bạn cần
phải cẩn trọng. Mặc dù vậy người này chỉ có một mình chứ không đi theo
băng nhóm. Anh ta đang vừa đi vừa cúi mặt xuống điện thoại. Hết sức vô
tội.

Chẳng mấy chốc họ đã về nhà. Toà nhà đã có phần sứt mẻ, cũ kĩ, cần

được quét dọn lại trên vỉa hè và sửa chữa. Và cái siêu thị chết tiệt ở số 368
kia không thể lôi cái sô pha màu xanh mốc meo của họ khỏi vỉa hè cho đến
ngày đổ rác được sao?

Nhưng đây cũng vẫn là một chốn khá dễ chịu.
Đủ để ở tạm một năm.
Kế hoạch.

Họ trèo lên năm bậc tới cửa trước toà nhà của mình, một ngôi nhà đá

nâu cao bốn tầng sầm sì, loang lổ. Ở đây, họ dừng lại trong lúc anh lôi chìa
khoá ra. Anh cảm thấy Emma đang ôm mình lại gần, với một thông điệp
chắc chắn không thể nhầm lẫn. Anh quay lại và họ lại hôn nhau, một nụ
hôn lưu luyến. Được rồi, chú ngựa đã xong màn cào đất; giờ chú đã được
thả ra và đang chạy khắp cánh đồng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.