KIM CƯƠNG ĐOẠT MẠNG - Trang 168

“Cô ấy.”
“Cái gì?”

“Là cô. Cô ấy là nữ,” bảo vệ nói và đánh cái nhìn kỳ cục về phía cô.
“Ồ. Là một cô hả. Chờ chút.”
Sachs nhìn khắp công trường. Dự án này - cô đoán ước chừng rộng

khoảng mười hai ngàn mét vuông - không giống như hầu hết những thứ bạn
thấy trong thành phố, toàn sắt đen đỏ đan cài thành nhà cao tầng vút lên
bầu trời. Cô nghĩ nơi này sẽ giống một giàn khoan dầu hơn. Có một số lỗ
khoan rộng khoảng sáu mét, dài bốn mét rưỡi, bao quanh là hàng rào màu
xanh lá cao một mét tám; những tấm bảng đánh dấu chúng là Khu vực 1
đến 12. Trong số này, vài nơi nổi lên giàn khoan ở giữa cao khoảng bốn
tầng nhà. Những điểm có rào xanh bao quanh khác dường như đang đóng
cửa. Có lẽ việc khoan hút ở đấy đã hoàn tất.

Dù công trường không đông nhưng rất ồn. Các giàn khoan chạy động

cơ dầu diesel ồn ã và xe xúc đất thì đi qua đi lại, nhặt nhạnh các mẩu gạch
đá và thả chúng vào thùng rác với những tiếng rầm rõ to.

Giám sát viên đã hẹn một phút và ông ta rất giữ lời. Một người đàn

ông thấp đậm, mặc bộ áo liền quần màu nâu đất hiệu Carhartt và áo bảo hộ
màu cam tiến lại. Ông ta đeo kính phản quang sành điệu có phần gọng gắn
liền với dây bảo vệ màu đỏ tươi, chiếc mũ vàng của ông được đẩy lên cao
trên đầu.

Sau màn giới thiệu và bắt tay, giám sát viên - tên ông ta là Albert

Schoal - liếc ra ngoài cổng nhìn vào chỗ những người phản đối. “Sao, lần
này lại là gì?” ông quát vượt lên tiếng máy móc.

“Xin lỗi?”
“Lời khiếu nại ấy.”
Cô nhướng một bên lông mày dò hỏi.

Schoal hỏi, “Chẳng phải có người đã khiếu nại à?” Giọng ông rất mệt

mỏi. Cả đôi mắt đằng sau cặp kính xám cũng vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.