KIM CƯƠNG ĐOẠT MẠNG - Trang 180

Amie xuất hiện ngay lập tức. Ông để ý thấy cánh cửa mở. Hít ngửi.

“Chúa ơi.”

Ông ngó xuống cầu thang và định với tay bật đèn nhưng ngừng lại khi

bà định nói Không! Amie liếc sang bình dập lửa đang nằm cạnh bếp. Nó đã
bảy năm tuổi.

Vợ ông nói, “Chúng ta nên ra ngoài. Phải ra ngoài ngay bây giờ.”
“Tôi sẽ gọi điện. Chúng ta phải gọi. Có số đặc biệt nào để bà gọi khi

bị rò ga không? Làm sao chúng ta tìm được?” Ông vươn tay đến chỗ điện
thoại treo tường.

“Công ty ga ư?” bà hỏi vẻ khó tin. “Quên đi ông ơi! Chúng ta sẽ gọi

911 từ bên ngoài.” Bà bước đến chỗ để ví. “Đi nào! Chúng ta phải ra ngoài
thôi.”

“Tôi chỉ…”
Từ phía cửa tầng hầm, một đợt sóng lửa và khói nổ trùm ra ngoài, bao

bọc cả Arnie. Khi ông giơ hai tay lên che mặt, ông bị thổi bay tới tận bức
tường bên kia và rơi phịch xuống sàn, kêu lên đau đớn.

Không, không, không! Ruth thụp xuống bên dưới lưỡi lửa đang cuộn

ra từ ngưỡng cửa, bà gào thét gọi tên chồng. Bà bò lồm cồm đến chỗ ông.

Đột nhiên, một cú giật làm bà khuỵu hai đầu gối xuống và nửa nhà

bếp nơi bà đang đứng bị thụt xuống cả mét - vụ nổ đã làm gãy hết cột nhà.
Trong khi khói lửa và bụi bốc lên quanh họ, bà có thể thấy Amie - vẫn đang
nằm nghiêng, ra sức đập vào bộ quần áo đang cháy của mình. Ông đang
nằm bên trên bà, ở phần sàn nhà chưa bị rơi xuống. Từ khoảng trống giữa
hai phần sàn nhà, khói đen đặc bốc lên, những lưỡi lửa và tia lửa đỏ quạch
bắn ra như lũ ong chích.

Ruth vật lộn đứng dậy trên sàn nhà dốc lên, điên cuồng nhìn quanh.

Giờ họ không thể dùng cửa sau để thoát được nữa - khi sàn nhà đã sụp
xuống, lối ra ở quá cao và lại đang tắm trong lưới lửa phun lên từ dưới tầng
hầm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.