KIM CƯƠNG ĐOẠT MẠNG - Trang 19

CHƯƠNG 3

Anh đã không quay về thành phố đúng giờ.
Thất vọng não nề.

Lincoln Rhyme chỉnh cho chiếc xe lăn hiệu Merits Vision màu xám

với thanh chắn màu đỏ của mình đi qua ngưỡng cửa dinh thự ở phía Tây
Công viên Trung tâm. Ai đó từng nhận xét rằng chốn này khiến người ta
liên tưởng tới Sherlock Holmes - bởi hai lẽ: Thứ nhất, dinh thự cổ bằng đá
nâu sẽ khớp hoàn toàn với Anh Quốc thời Victoria (nó cùng niên đại), và
thứ hai, phòng khách của nó chất đầy các công cụ và dụng cụ khám nghiệm
hiện trường đến mức đủ làm vị thám tử người Anh phải kinh ngạc tột cùng.

Rhyme dừng ở ngưỡng cửa chờ Thom, trợ tá thon thả nhưng cơ bắp

của anh. Cậu ta đang đậu chiếc Mercedes Sprinter dùng cho người khuyết
tật ở ngõ cụt đằng sau dinh thự. Cảm nhận làn gió lạnh trên má, Rhyme
xoay chiếc ghế và hẩy cánh cửa đã khép lại một phần. Nó bật mở trở lại. Là
một người liệt tứ chi từ cổ trở xuống, anh đã khá quen với các phụ kiện
công nghệ cao dành cho những người bất động: chuột cảm ứng, hệ thống
nhận diện giọng nói và mắt, cánh tay giả và những thứ đại loại như vậy.
Cuộc phẫu thuật và cấy ghép đã cho anh đôi chút kiểm soát với cánh tay
phải. Nhưng rất nhiều tác vụ cơ học kiểu cũ, từ đóng cửa cho tới - ồ, lấy
một ví dụ ngẫu nhiên thôi - mở một chai rượu scotch đơn cất vẫn còn ngoài
tầm với của anh, theo nghĩa đen.

Thom quay vào một lát sau đó và đóng cửa. Cậu ta cởi áo khoác cho

Rhyme - anh không chịu “mặc” một cái chăn để giữ ấm - và rời gót vào
bếp.

“Ăn trưa nhé?”
“Không.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.