KIM CƯƠNG ĐOẠT MẠNG - Trang 193

ở nơi cậu cũng muốn đến học: Parsons, hoặc Pratt ở Brooklyn. Nhưng cậu
không thân thiết với ai trong số họ.

Bạn thân nhất của cậu trong giới kim cương là một thợ cắt khác, tầm

tuổi cậu: Kirtan Boshi - họ cùng ăn trưa và đi uống với nhau thường xuyên,
thỉnh thoảng còn hẹn hò đôi, cùng với Adeela và bạn gái Kirtan, một cô
người mẫu tham vọng. Kirtan làm việc cho một nghệ nhân kim cương ở
cách phố 47 một đoạn, trong một tòa nhà trong quận Thời Trang; tên cửa
hàng đó không gợi nhắc gì đến gốc gác Ấn Độ của ông chủ - hay chuyện nó
là tiệm trang sức.

Không, rất ít khả năng một tên giết người, dù có quyết tâm đến đâu, có

thể tìm ra cậu.

Vimal vứt khăn sang một bên, mặc áo may ô, quần bò xanh, áo thun

và áo len ra ngoài, đi giày Nike.

Trên ti vi: quay lại với vụ động đất. Cậu không nghe được bình luận

viên đang nói gì. Hai người có vẻ đang tranh cãi nhau. Một giọng lề mề nói
rằng có nhóm vận động vì môi trường đổ lỗi cho hoạt động khoan sâu vào
lòng đất thành phố đã gây ra chuyện này.

Cậu tắt tivi. Vimal Lahori có những vấn đề của riêng mình.
Chán nản vô cùng, cậu dợm bước xuống nhà. Trong phòng khách, em

trai Sunny - nhỏ tuổi hơn nhưng cao hơn Vimal - nhìn lên từ màn hình tivi
và dừng trò chơi điện tử của mình. “Yo, anh.”

Đôi mắt của cậu em mười tám tuổi ánh lên vẻ lo lắng, dù câu chào cụt

lủn và nụ cười đánh lạc hướng của nó không phản ánh điều này. Sunny là
sinh viên năm đầu trường Hunter, với hi vọng vào được trường y. Vimal thì
tin rằng nó sẽ - hay nên - học ngành kỹ thuật, một ý kiến mà cậu giữ lại cho
riêng mình.

“Anh, à, ổn chứ?”
“Ừ, ổn.”
Cậu em trai lúng túng đứng lên như đang cân nhắc có nên ôm Vimal

không, nhưng cậu tự trả lời câu hỏi đó và lại rơi phịch xuống ghế sô pha

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.