KIM CƯƠNG ĐOẠT MẠNG - Trang 209

Tiếng thét của cô bị chặn lại khi hắn dùng một bàn tay bịt miệng cô.

Hắn thúc cô đi nhanh trên hành lang, tiến tới một hốc tường bên dưới chân
cầu thang, chỗ cô cùng những người thuê tầng ba cất xe đạp. Hắn gạt đám
xe sang bên và đẩy cô xuống sàn trong tư thế ngồi. Hắn lột chiếc túi xách
khỏi vai cô, giật túi đồ ăn trên tay cô.

Cô nhìn chằm chằm vào khẩu súng.

“Làm ơn…” Giọng cô run rẩy.
“Suỵt.”
Có vẻ như hắn đang nghe ngóng giọng nói hoặc bước chân. Tất cả đều

im lặng - trừ tiếng tim Morgan đang đập điên cuồng và hơi thở hổn hển khó
nhọc của cô.

Hắn nhét khẩu súng vào túi rồi dựng thẳng mấy chiếc xe đạp và dựa

chúng vào tường để bất kỳ ai nhìn qua cửa cũng không thấy chúng đang
nằm nghiêng và nghĩ có chuyện gì đó không đúng. Chân cô đang thò ra
ngoài sảnh và hắn đá nó - nhẹ thôi - để nó tụt vào dưới cầu thang, không lộ
ra ngoài. Rồi hắn ngồi xổm xuống trước mặt cô.

“Ông muốn gì? Làm ơn… cứ việc lấy thứ gì ông muốn.”
“Găng tay,” hắn quát.

“Ông muốn găng tay của tôi.”
Hắn cười mỉa mai. Rồi trở nên giận dữ. “Sao tao lại muốn đôi găng

chết tiệt hả? Tao muốn mày cởi cái đôi găng tay chết tiệt ấy ra.”

Cô làm theo. Và trong lúc hắn nhìn vào bàn tay trái của cô, Morgan

cuộn tay phải thành nắm đấm và dộng thẳng vào cằm hắn. “Thằng khốn!”
Cô đánh hắn lần nữa, nhắm vào chỗ thấp hơn và đấm trượt bộ hạ hắn vài
phân.

Hắn chớp mắt vì ngạc nhiên chứ không phải vì đau. Đôi mắt xanh ánh

lên vẻ hài hước.

Morgan lại giật tay ra sau nhưng cú đấm của hắn trúng đích trước -

cũng là vào cằm - và nó làm đầu cô đập thẳng vào tường. Tầm nhìn của cô

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.