KIM CƯƠNG ĐOẠT MẠNG - Trang 218

“Nhưng, vấn đề chính này: Khoảng một giờ trước tôi đang gọi cho các

nhà bán lẻ và vài người tôi quen để hỏi về trợ lý của Patel? Và một trong số
họ, ở Brooklyn, đã kể cho tôi nghe chuyện đáng ngờ: Một người nào đó đã
gọi cho ông ta vào sáng sớm hôm nay, hỏi về cộng sự hoặc trợ lý làm việc
cho Patel. Tên tắt là VL. Người bán lẻ đã không thể giúp ông ta và họ cúp
máy.”

Rhyme hạ ly scotch xuống và nhìn sang phía Ackroyd. “Tất nhiên ông

ta không tự xưng danh.”

“Không. Và, hiển nhiên cuộc gọi từ một số giờ đã bị chặn. Nhưng tin

quan trọng là đây: Người bán lẻ đến từ Nga, và ông ta nhận ra trọng âm của
kẻ gọi tới. Hắn cũng là người Nga. Và gần như chắc chắn đã sinh ra tại đó
và học tiếng Anh trong một trường học ở Nga. Ông ta phỏng đoán dựa vào
cách đặt câu và dùng từ. Có thể người Moscow, hoặc gần đó. Và hắn mới
qua đây thôi. Hắn không hiểu từ “khu” hay chuyện Brooklyn và Queens là
một phần của thành phố New York. Hắn tưởng thành phố chỉ bao quanh
Manhattan.”

“Có ích lắm,” Rhyme nói. Và anh đã nghĩ đến cách làm sao tận dụng

tối đa thông tin này. Một ý tưởng xuất hiện. Anh gõ ra một dòng tin và gửi
đi.

Tin trả lời đến gần như ngay lập tức, hẹn một thời điểm để gọi điện

thoại.

Rhyme gõ, K, rồi nói với Cooper, “Mel, anh có thể viết lên bảng

những thứ Edward đã tìm được không?”

Cooper đi đến bảng vật chứng và điền thêm thông tin mới về Nghi

phạm 47 lên danh sách.

Một chiếc điện thoại rung lên và Rhyme nhìn Ackroyd khi ông ta ngó

màn hình iPhone của mình và cau mày. Rồi ông gõ gì đó trả lời. Rõ ràng lại
có một tin trao đổi nữa. Ông ta cau mày nhiều hơn. Ông nhìn lên, trầm tư.

Người Anh để ý thấy ánh mắt Rhyme và mỉm cười. “Không phải vụ

án đâu. Chuyện này hơi ngốc một chút. Ở London, tôi đang tham gia một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.