KIM CƯƠNG ĐOẠT MẠNG - Trang 278

bạn khi bạn làm một điều mà Chúa, hay các vị thần, hay bất kể là ai đi nữa,
đã tạo ra bạn trên đời để bạn làm việc đó.

Trong lúc cậu ăn nốt miếng bánh béo ngậy và uống nốt ngụm coca

cuối cùng, nỗi tức giận với cha lại bùng lên lần nữa. Cậu cố dằn nó xuống,
với cái nhìn cuối vào bức tượng Thần Poseidon, gập sách lại và để nó lại
vào túi.

Đi bộ với cái đầu cúi gằm xuống - cậu đang đội một chiếc mũ lưỡi trai

màu đen - cậu rời nhà hàng pizza và tránh đám cảnh sát trên đường tới nhà
chờ. Chiếc xe buýt sẽ nhanh chóng rời đi.

Cậu ngồi xuống một chiếc ghế nhựa, bên cạnh cô gái gần ba mươi tuổi

trông có vẻ lịch sự. Từ vé của cô ta, cậu thấy là ít nhất trong chặng đầu của
hành trình, cô sẽ ở cùng một tuyến xe với cậu. Chiếc nhãn ghi địa chỉ dán
trên hộp đàn ghi ta của cô ta ghi Springfield, Illinois. Trông vẻ ngoài cô
không giống dân miền Trung Tây lắm, ít nhất là từ hiểu biết hạn chế của
Vimal với vùng này. Tóc cô có hai màu xanh lục và xanh lam, cô có ba
chiếc khuyên mũi và một cái khuyên trên lông mày. Vimal đoán là những
giấc mơ dành cho sân khấu, quán rượu và nhà hát ở New York của cô đã
đến hồi kết. Khuôn mặt chịu đựng của cô cho thấy rõ điều này. Tiếc nuối,
cứ như cô đã để mất điều gì đó quan trọng và đã từ bỏ việc tìm kiếm vậy.
Điều này dường như còn buồn hơn cả buồn.

Sau đó Vimal nghĩ lại, có khi đây chỉ là tưởng tượng của cậu còn cô ta

sắp đi nghỉ vài ngày với một người bạn cùng phòng cũ từ thời đại học,
uống cơ số rượu trong thùng, ngủ với anh chàng trông quầy rượu ở địa
phương và tận hưởng một lần chơi trong đời thì sao.

Sự thật là gì?
Vimal Lahori đã quyết định rằng càng nhiều tuổi thì cậu càng nên biết

ít đi.

Một giọng nói trên máy - không xác định được giới tính - thông báo

rằng chiếc xe buýt đã sẵn sàng xuất phát. Cậu cúi xuống, cầm túi và đứng
dậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.