KIM CƯƠNG ĐOẠT MẠNG - Trang 308

Có vài tiếng nhấp chuột vang lên, rồi Sellitto nói, “Tôi đã nhờ thanh

tra ở phòng Tội phạm Máy tính lần theo dấu nó đây. Cảnh sát? Anh đang
nói chuyện với Thanh tra Szarnek.”

“Chào,” một giọng nói vang lên. Boyle nghe tiếng nhạc rock-and-roll

đằng sau.

Mấy người New York này đúng là không thể tin nổi.
“Thanh tra…” Anh không thử gọi tên. “Tôi là Cảnh sát J.T. Boyle,

cảnh sát tiểu bang.”

“Chào, anh cảnh sát.”

“Ừm, chào anh. Anh có thể gọi cho số điện thoại đó không?”
“Chắc chắn rồi. Tôi sẽ khởi động nó.”
Một lát sau, nhạc chuông mặc định của một chiếc iPhone reo lên. Âm

thanh tới từ hàng ghế thứ ba từ trên xuống. Boyle đi đến và thấy một hành
khách đang thò tay vào ngăn ngoài túi của mình, một cái cau mày trên mặt
cô ta, rồi cô lôi điện thoại ra và nhìn chằm chằm vào nó.

“Thưa cô, kia không phải là điện thoại của cô, đúng không?”
Cô ta nhìn lên anh. Khuôn mặt xinh đẹp của cô viền quanh bằng mái

tóc xanh dương và xanh lá, mặc dù theo quan điểm của anh cảnh sát thì nó
đã bị đám khuyên mũi và khuyên lông mày làm hỏng. Cô ta nói, “Không
thưa anh. Và tôi không hề biết làm thế nào mà nó lại ở đây.”

Ron Pulaski đi vào phòng thí nghiệm và Rhyme lập tức biết hai điều:

Cậu ta đã có chút thành công và vô cùng băn khoăn vì điều đó.

“Lính mới?”
Cậu ta gật đầu, vừa chào chung lại vừa có vẻ lén lút, nếu ai đó có thể

làm cả hai việc cùng lúc. Cậu ta hẳn sẽ là một gián điệp siêu tệ hại.

“Phòng khách,” Rhyme nói. Anh liếc ra sau.

Họ sẽ nói gì nếu biết… ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.