KIM CƯƠNG ĐOẠT MẠNG - Trang 401

CHƯƠNG 56

Bên ngoài cửa hàng trang sức, dưới bóng của những tòa nhà đã đứng

vững suốt hai thế kỷ nay, Sachs ngồi ở rìa một cái xe cứu thương. Cô không
chịu nằm cáng.

Nhân viên y tế tuyên bố không có thiệt hại nào nghiêm trọng; cô

không bị gãy xương sườn nào - từ đầu gối và chiếc giày của gã người Nga -
nhưng sẽ có vết sưng phồng. Một vết cắt nhỏ do dao ở gốc ngón tay bên
bàn tay trái - ngón đeo nhẫn - nơi suýt nữa thì đã bị cắt cụt. Một chút
Betadine và bông băng vết thương là tất cả những thứ nó cần.

Edward Ackroyd đứng bên cạnh cô, co rúm. Nụ cười nhạt của ông ta

đã trở lại nhưng dễ hiểu là rất hời hợt. Điều này cũng đúng với cặp mắt nâu.
Ông ta giải thích là mình đã quyết định đến cửa hàng để gặp cô và
Abraham Blaustein xem có giúp ích gì được không. Ông ta nhìn hé vào và
không thấy ai nên tự đi vào. Rồi ông ta bị sốc khi trông thấy một người đàn
ông đang ngồi lên người cô và cúi xuống cô với một con dao. Ông ta cũng
để ý thấy khẩu súng trong túi áo khoác đen đặt trên quầy - của người Nga;
hắn đã cởi nó ra để mặc bộ quần áo của Blaustein.

Khi gã kia trông thấy ông ta và đứng lên, giơ con dao ra, ông ta đã bóp

cò.

“Tôi đã không nghĩ gì. Chỉ bắn. Đó là tất cả. Chỉ… Từng ấy năm

trong đội Cảnh sát Thành phố. Chưa từng bắn một lần. Chưa bao giờ mang
súng.” Hai vai ông ta sụp xuống. Ông liên tục gẩy ngón trỏ vào ngón cái.

“Không sao đâu,” cô nói.
Mặc dù cô biết là không phải. Lần đầu tiên luôn ám ảnh bạn. Mãi mãi.

Dù có cần thiết bao nhiêu, dù là bản năng thế nào, phát đạn giết người lần
đầu tiên sẽ khắc sâu mãi mãi vào tâm trí, trái tim và linh hồn bạn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.