KIM CƯƠNG ĐOẠT MẠNG - Trang 458

Bà Romero chỉ một người đàn ông tầm ba mươi tuổi, trong bộ vest

doanh nhân, mái tóc cắt kiểu phố Wall và đeo kính tròn. Khuôn mặt dài của
anh ta có một nụ cười tự mãn bề trên và dường như anh ta đang hạ cố rao
giảng cho một cảnh sát tuần tra, dùng một ngón tay chỉ vào ngực anh cảnh
sát.

Amelia Sachs cười. “Đừng lo. Tôi sẽ đi nói chuyện với anh ta.”

“Cô có chắc không, thanh tra?”
“Ồ, vinh hạnh của tôi mà.”

Vimal Lahori nghĩ chiếc xe cổ mà cậu đang ngồi có mùi xăng, khí thải

và dầu nồng hơn nhiều so với các loại phương tiện hiện đại. Tất nhiên, các
loại mùi ấy cũng có thể là do thực tế nó đang được một người phụ nữ
hoang dã lái ở tốc độ kịch kim.

“Cậu ổn chứ?” Thanh tra Sachs hỏi.
“Tôi ổn. Vâng.” Một tay cậu tóm chặt dây an toàn của chiếc xe cổ, tay

kia bám vào móc chống tay.

Cô mỉm cười và đi chậm lại.

“Thói quen khó bỏ,” cô lẩm bẩm.
Sau khi cô cứu mạng cậu và bắn gã kinh khủng kia, kẻ đã giết ông

Patel, thanh tra Sachs nói cho cậu biết họ đã tìm được một chiếc điện thoại
trên người hắn. Nó rất đáng nghi. Nó đã được dùng để gọi về Nga sau khi
sát thủ người Nga đã chết. Còn có ai liên quan không? Cô và Rhyme không
nghĩ vậy, nhưng tốt hơn nên cẩn thận, vì thế Vimal đã phải ở lại đồn cảnh
sát ở Brooklyn đến khi một chuyên gia máy tính nào đó ở NYPD phát hiện
ra chiếc điện thoại chỉ là mánh lừa, đánh lạc hướng nghi ngờ khỏi Andrew
Krueger. Vimal đã được ra về thoải mái và cậu hỏi liệu thanh tra Sachs có
thể đưa mình về nhà không.

Cô nói cô rất vui lòng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.