KIM CƯƠNG ĐOẠT MẠNG - Trang 487

giấy nhớ màu vàng gắn ở giữa. Vimal mở trang đó ra, trong đó mô tả MFA,
chương trình thạc sĩ nghệ thuật. Trong đó là một học trình điêu khắc, bao
gồm một kỳ học ở nước ngoài, Florence và Rome.

Cảm thấy tim mình đang đập loạn nhịp, cậu nhìn lên cha.

Ông nói, “Vậy đó. Bố đã là người đưa tin. Phần còn lại tùy con. Tất

nhiên con có thể muốn một trường khác. Mặc dù mẹ con và bố hi vọng nếu
con làm vậy, bố mẹ hi vọng con sẽ trở thành Michelangelo của Jackson
Heights hơn là của Los Angeles. Nhưng, như bố đã nói, tùy con, con trai
ạ.”

Vimal không định quàng tay ôm cha mình, nhưng cậu không ngăn

được.

Sự lúng túng tiêu tan nhanh chóng, và cái ôm kéo dài lâu hơn khá

nhiều so với cậu và cả cha cậu đã trông đợi. Rồi họ bước tránh nhau.

“Chúng ta sẽ đến nhà chị gái ông Patel lúc năm giờ.” Ông quay lại và

định bước lên cầu thang. “À, sao con không mời Adeela nhỉ?”

Vimal nhìn chằm chằm. “Làm sao…?”
Cái nhìn trên mặt cha cậu rất bí ẩn nhưng thông điệp rất có thể là:

Đừng bao giờ đánh giá thấp tin tình báo - theo cả hai nghĩa của từ này

*

-

của các bậc phụ huynh.

Cha cậu rời xưởng và trèo lên. Vimal cầm viên lam thạch lên và bắt

đầu xoay vòng nó trong tay một lần nữa, chờ đợi viên đá cất tiếng.
Trong tiếng anh intelligence vừa mang nghĩa là “thông tin tình báo” vừa là
“trí tuệ”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.