KIM CƯƠNG ĐOẠT MẠNG - Trang 56

tới gặp Patel trước khi cửa hàng của ông ta nổ ra cuộc chiến Stalingrad.

Hai kur.

Lúc này, trên đường tới chỗ con mồi của hắn.
Rostov châm một điếu thuốc, rít sâu vài lần rồi dập. Dựng cổ áo và

kéo sụp chiếc mũ che mái tóc vàng cắt cua, Rostov tiếp tục cuộc săn lùng
người Ấn Độ. Gã đang đi đâu? Có phải gã sẽ lên tàu điện ngầm ở đâu đó,
hay một chiếc xe buýt? Hay gã sống ở Upper East Side, khu vực người giàu
New York? Gã có hẳn một cửa tiệm kim hoàn cơ mà, hẳn gã phải có tiền.
Nhưng Rostov không nghĩ có nhiều người Ấn sống ở phần đó của thành
phố. Có vẻ như khu ấy rất tách biệt và hắn đoán là họ sẽ không được chào
đón.

Bụng dạ Rostov khẽ rộn lên khi cả hai đi qua Harry Winston, một cửa

hàng trang sức nổi tiếng trên Đại lộ số Năm. Tấm biển mạ vàng khiêm tốn
gắn cạnh cửa ghi:

HARRY WINSTON INC. NHỮNG VIÊN ĐÁ QUÝ HIẾM CÓ

TRÊN THẾ GIỚI

Chà chà, nói đó là kur còn nhẹ đấy.
Rostov quan sát toà nhà lộng lẫy, ước đoán về giá trị và chất lượng của

những viên đá bên trong. Không thể tưởng tượng nổi. Dù đã mất từ những
năm 70, có lẽ Winston là nhà buôn trang sức nổi tiếng nhất mà thế giới
từng biết đến. Là chủ nhân của cả viên Kim cương Hi vọng và viên kim
cương thô bảy trăm cara, ông ta cũng là thợ kim hoàn đầu tiên của các ngôi
sao. (Winston là người nảy ra ý tưởng cho các diễn viên mượn những món
trang sức lộng lẫy này để diện mỗi kì Liên hoan phim.)

Rostov nghĩ đến một viên kim cương đặc biệt mà công ty này mua

được vài năm trước trong cuộc đấu giá của nhà Christie: Winston Blue,
viên kim cương xanh lớn nhất từng được bán. Viên đá có đường cắt cầu kỳ
(bất kì viên kim cương nào không được cắt dạng tròn thì đều được gọi là
“cầu kỳ”) hình trái lê. Nó nặng khoảng mười ba cara và theo tiêu chuẩn của
Viện giám định Đá quý Hoa Kỳ, nó vô khuyết. Tất nhiên Rostov chỉ được

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.