KIM ỐC HẬN (TẬP 1) - Trang 185

“Ngày khác trên chiến trường không ai dừng lại chờ các con khôi phục

đâu. Đánh tiếp đi!”, Tiêu Phương lạnh lùng nói.

Hàn Nhạn Thanh và Thân Hổ liếc mắt nhìn nhau, đồng thời tách sang hai

bên, song kiếm tỏa thành một quầng sáng bao bọc Tiêu Phương.

“Cũng tạm được đấy”, Tiêu Phương thản nhiên nói, đồng thời cả người

bốc thẳng lên như thể chim hạc bay vút trời xanh, thân hình bất động thẳng
tắp lao nhanh như làn khói, trên không trung cất tiếng thét dài, kiếm quang
lóe lên như ngàn vạn ánh sao trời, đồng thời đánh về phía hai người Trần,
Thân.

Hai bóng người bỗng tách ra rồi quay ngoắt trở lại, vung tay phải thành

hoa kiếm, trong hư có thật, trong thật có hư, một đâm dưới nách, một đâm
bên hông, tưởng chừng sắp đánh trúng thì bỗng nghe Tiêu Phương cười
lạnh, xoay kiếm ngang người. “Keng keng” hai tiếng, mũi kiếm đang xoáy
tít bỗng nhiên bị hắn dùng thân kiếm chặn đứng, một luồng lực đạo cực
mạnh theo mũi kiếm áp tới khiến hai người tức thì khốn đốn. Hàn Nhạn
Thanh nhanh chóng nắm bắt tình thế nên lập tức buông tay. Thân Hổ nổi
tính bướng bỉnh, mặt đỏ bừng bừng bước dấn tới muốn đoạt lại kiếm.

“Tiểu Hổ Tử!”, Hàn Nhạn Thanh kinh hãi la lên. Tiêu Phương cười nhẹ,

tay thu rồi lại nhả kình lực khiến Thân Hổ chân đứng không vững, loạng
choạng lùi về sau mấy bước, ngã phịch xuống.

Tiêu Phương hất hai thanh kiếm dưới đất lên, nhướng mày, “Đánh tiếp.”

Hàn Nhạn Thanh cau mày, nàng không biết sư phụ rốt cuộc uống nhầm

thuốc gì nhưng phát hiện thấy tâm trạng nóng nảy của hắn nên dành phải
liều mình “chiều quân tử.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.