KIM ỐC HẬN (TẬP 1) - Trang 193

không phải là nhân vật đơn giản. Nhưng ánh mắt nàng ta trong sáng ngay
thẳng, làm việc dù không lỗi lạc nhưng cũng không làm chuyện mất nhân
cách, tuy lập trường không rõ nhưng cũng không có xung đột với chúng ta.
Chủ nhân nói rằng tạm thời cứ cung cấp tin tức cho nàng ta. Chúng ta chấp
nhận làm việc cho nàng ta cũng được.”

“Bản thân con rất thích nàng ta”, Mi Vũ cười nói, “Bàn về tầm nhìn,

cách làm việc, thì vị Trần công tử này cũng có chỗ tương tự như chủ nhân
của chúng ta. Có thể nói, tốt hơn hết là không nên chống lại nàng ta.”

Đúng vào lúc Hàn Nhạn Thanh dẫn Thân Hổ chạy thẳng một mạch tới

Khâu Trạch thì Liễu Duệ đang dẫn mấy người thân binh cưỡi ngựa ra ngoài
quân doanh Khâu Trạch.

“Liễu đại nhân, năm ngoái ngài trang bị cho chúng ta mạch đao

[2]

, mặc

dù trông không đẹp bằng kiếm nhưng ra chiến trường lại dễ sử dụng hơn
kiếm nhiều, Liễu đại nhân này, ngài suy nghĩ thế nào mà làm ra được loại
mạch đao này vậy?”

[2] Mạch đao: Một loại đao của Trung Quốc, có phần cán rất dài.

“Ta đâu có làm ra. Việc ta quản chính là cầm quân đánh giặc, còn việc

chế tạo binh khí đương nhiên là của xưởng quân khí nghiên cứu làm ra.”
Liễu Duệ bình thản giục ngựa, vỗ vào gáy Tiết Thực: “Mấy hôm trước, ta
đã báo lên triều đình rồi.”

“Thế à!” Tiết Thực gật đầu, không hề hoài nghi về những gì Liễu Duệ

nói, “Xưởng quân khí thật là lợi hại.”

Năm đó không biết Tang Hoằng Dương ở kinh thành đã dùng phương

pháp gì mà thuyết phục được Hán Vũ Đế Lưu Triệt phân chia cho Liễu Duệ
một phần quyền khai thác mỏ sắt mới ở Ngũ Nguyên. Liễu Duệ và Hàn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.