KIM ỐC HẬN (TẬP 1) - Trang 213

nhiều họ hàng thân thích năm xưa nhận ra được Trần A Kiều nhưng cũng
không phải là hoàn toàn không có. Năm nàng mang thai, trong thân thể có
hai linh hồn nên tự thấy hành vi cử chỉ vẫn có chỗ khác biệt vì thế khi mang
mặt nạ mới dám đi lại khắp thành Trường An, gặp mặt Lưu Triệt cũng
không quá sợ hãi. Lúc này nàng cũng không dám liều lĩnh, chưa kể những
người khác, ít nhất trong thành Trường An đã có hai người có thể nhận ra
nàng. Một người là Trưởng công chúa Quán Đào, người còn lại chính là
Lưu Triệt.

Sau khi gia nhập phường may Tạp Môn, Hạ Đông Trữ nghe theo ý Hàn

Nhạn Thanh mở một cửa hông tại viện Đan Tâm mà hai mẹ con nàng ta ở
để khi ra vào không phải giáp mặt với những người khác trong Hạ phủ.
Thật ra theo ý Hàn Nhạn Thanh thì tốt nhất là xây lên một bức tường triệt
để ngăn cách viện Đan Tâm và Hạ phủ nhưng mẫu thân của Hạ Đông Trữ
không chịu, nói như vậy sẽ làm xấu đi tình cảm giữa người một nhà.

Tình cảm, Hàn Nhạn Thanh cười khinh miệt, bọn họ đã không coi các

người là người một nhà rồi, các người còn bận tâm về cái tình cảm đó làm
gì chứ? Tới nơi, nàng bảo phu xe chờ ở bên cửa hông viện Đan Tâm còn
mình thì nâng váy đi vào.

Cửa hàng mở hé một nửa không có ai trông chừng. Hàn Nhạn Thanh

bước vào, trong lòng tràn ngập cảm giác kỳ quái, đi ngang vườn thì đột
nhiên nghe thấy sâu trong rừng đào có tiếng người tranh cãi, trong đó có
một giọng trong trẻo chính là Hạ Đông Trữ.

Nàng nghiêng mình đi tới, từ đằng xa đã thấy Hạ Đông Trữ mặc y phục

màu lam dịu dàng tươi tắn đứng dưới một cây hoa đào và đối diện với nàng
ta, Hàn Nhạn Thanh cau mày, lại là Liễu Ngôn Hạ.

“Đông Trữ, nàng phải tin tưởng ta, lúc đó thật sự ta bất đắc dĩ mà thôi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.