KIM ỐC HẬN (TẬP 1) - Trang 237

“Khi trận đại chiến Mạc Nam kết thúc thì Liễu đại nhân nhất định sẽ đến

Đường Cổ Lạp Sơn đón bọn trẻ”, cô gái lấy vị cam thảo bỏ vào ngăn kéo
tương ứng rồi quay lại nói. Nàng ta có gương mặt thanh tú, chính là Mai Ký
Giang hát bài Tây Châu khúc cho vợ chồng Tư Mã Tương Như nghe hồi
tháng trước.

“Mai tỷ tỷ!”, Hàn Nhạn Thanh nhìn nàng ta đầy thâm ý, “Không chừng

đến lúc đó thì Quách sư huynh cũng sẽ trở về. Tỷ tỷ có nhớ huynh ấy hay
không?”

“Muội muốn chết hả”, Mai Ký Giang đỏ mặt lên. Nàng ta là con gái của

danh y đương thời Mai Lương. Phụ thân nàng ta bị giặc cướp giết chết, còn
nàng ta được Du hiệp Quách Giải cứu rồi giao cho Hàn Nhạn Thanh chiếu
cố. Hàn Nhạn Thanh thấy nàng ta thông minh sáng láng, từ nhỏ đã thừa
hưởng học vấn của gia đình nên để cho nàng ta được di chuyển làm việc tùy
thích trong các cơ sở kinh doanh của bọn họ.

“Hỏi thật nhé Nhạn Thanh, muội ít tuổi hơn ta à?”, Mai Ký Giang tò mò,

“Rốt cuộc năm nay muội bao nhiêu tuổi?”

Hàn Nhạn Thanh cúi đầu xuống. Nàng cũng không biết mình lớn bé thế

nào. Những năm qua nàng gọi người này là ca ca, người kia tỷ tỷ chẳng qua
vì mình có vóc dáng khá nhỏ. Tất nhiên khi đó Hàn Nhạn Thanh cũng ít
tuổi.

“Tỷ cảm thấy thế nào?”, nàng hỏi lại.

“À”, Mai Ký Giang lui lại mấy bước, đánh giá, “Không đoán được, vừa

giống như hai mốt hai hai, vừa giống như hai sáu, hai bảy.”

“Suỵt! Coi như chưa nói gì nhé!”, Hàn Nhạn Thanh toát mồ hôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.