KIM ỐC HẬN (TẬP 1) - Trang 238

Mai Ký Giang cũng nhanh chóng bỏ ngoài tai câu chuyện này, “Y quán

làm ăn kém như vậy mà muội không có ý kiến gì sao? Hay là gỡ tấm bảng
kia xuống?”

“Muội cũng không thiếu chút tiền đó.” Hàn Nhạn Thanh không buồn

quan tâm, “Cái này gọi là ‘Khương thái công câu cá, muốn người tự mắc
câu’

[6]

. Không có người hữu duyên thì muội có biện pháp gì được.” Nàng

trông thấy Mai Ký Giang có vẻ lo lắng bèn an ủi, “Yên tâm đi. Chờ một
ngày nào đó có người tới thì tự nhiên công việc sẽ tốt. Hiện giờ…”, nàng
bỗng nhiên phấn chấn, “Không có việc gì, dược liệu cũng đã đủ, chúng ta
nghiên cứu làm hương đi.”

[6] Khương Thái Công tức Khương Thượng thời đầu Xuân Thu, còn gọi là Khương Tử Nha.

Khương Thái Công thủa xưa dùng lưỡi câu thẳng và không có mồi để câu cá, con cá nào cắn câu là
tự muốn mắc câu. Ông làm như vậy là để chờ đợi minh quân.

Trận chiến tại Mạc Nam cực kỳ khốc liệt, mãi về sau Liễu Duệ hồi tưởng

lại vẫn còn chấn động. Cho dù hắn vô cùng anh dũng, có kiến thức hơn
người thường cả ngàn năm, nhưng dù sao thì đây vẫn là lần đầu tiên hắn
chứng kiến tận mắt nhiều người chết như vậy, người Hung Nô có, người
mình cũng có.

“Liễu Duệ”, hắn vừa thúc ngựa vừa tự hỏi, tự cười nhạo mình, “Ngươi

không phải tự xưng là cảnh sát đặc nhiệm đệ nhất Trung Quốc sao, nhận ra
rõ ràng giới hạn của dân tộc từ lúc nào vậy? Tất cả đều là những sinh mạng
đấy.”

Hắn nhớ như in cái chết của Phương Dụ Hàn và Dương Triết, lại tận mắt

nhìn thấy hết thảy những sinh mạng quen thuộc hoặc xa lạ lớp này ngã
xuống, lớp khác thay lên xông vào cõi chết. Lúc này hắn vẫn còn cảm giác
kinh hoàng nhưng khi đó lại bình tĩnh chỉ huy những đợt tiến công, tỉnh táo
nhìn chằm chằm vào đám người Hung Nô trong vương đình, lạnh lùng quan
sát hướng chạy của Hữu Hiền vương Hung Nô để ra lệnh chặn bắt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.