KIM ỐC HẬN (TẬP 1) - Trang 239

Lịch sử ghi lại rằng mùa xuân năm Nguyên Sóc thứ năm, Vệ Thanh dẫn

quân ra Sóc Phương, cấp tốc hành quân đường dài tập kích vương đình của
Hữu Hiền vương, đánh cho hắn trở tay không kịp, chật vật chạy trốn về
phương bắc. Vì bắt giữ được Ngạc La Đa, đứa con yêu của Tả Hiền vương,
hơn nữa Lý Tức ở mặt kia cũng điều binh khiển tướng thỏa đáng nên Tả
Hiền vương và thiền vu đã không phái binh trợ giúp Hữu Hiền vương Lạc
Cổ Tư. Tuy nhiên Hữu Hiền vương Lạc Cổ Tư vẫn trốn thoát.

Liễu Duệ cười lạnh, gọi Tiết Thực đến hạ lệnh: “Ngươi dẫn năm mươi

người lên phía bắc, tùy cơ phán đoán mà lập một chốt chặn phía sau Công
Tôn Hạ, nếu Lạc Cổ Tư trốn ra thì phải bắt sống. Nhớ kỹ là không được để
người khác thấy.”

“Tuân lệnh!”, Tiết Thực lĩnh mệnh rời đi.

“Tiểu Hổ Tử!”, Liễu Duệ gọi.

Thân Hổ thúc ngựa tới.

“Đệ… cẩn thận một chút. Phải nhớ rằng mẫu thân đệ và tỷ tỷ còn đang ở

Trường An chờ đệ.” Liễu Duệ chẳng biết phải nói gì, không thể làm gì khác
hơn là vỗ vỗ vai Thân Hổ. Hắn biết Hàn Nhạn Thanh không muốn Thân Hổ
bị tổn thương nhưng đối với những người đã trải qua khóa huấn luyện cảnh
sát đặc nhiệm như bọn họ thì, muốn trưởng thành nhất định phải kinh qua
bão táp. Thân Hổ đã mười sáu tuổi, luyện võ mấy năm nên cũng lớn rồi.
Chiến dịch lần này chỉ đơn thuần là đóng cửa đánh chó, hẳn là không
chuyện gì xảy ra. Thân Hổ gật đầu, thúc ngựa đi.

“Quân Hán đánh tới rồi!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.