KIM ỐC HẬN (TẬP 1) - Trang 252

Lữ Phi Khanh của Quách Giải chỉ học được kiếm nên hắn cũng không biết
gì về y thuật.

“Nhưng công phu của Quách công tử rất tốt mà”, Mai Ký Giang giải vây.

Hàn Nhạn Thanh nhìn nàng ta chằm chằm thật lâu cho đến khi nàng ta

đỏ bừng mặt mới quay đi cười khúc khích, “À, mà mọi người đi đường
cũng mệt mỏi rồi. Chúng ta đóng cửa hiệu về nhà nghỉ ngơi thôi.”

Mai Ký Giang im lặng, Tử Dạ y quán có một bà chủ không màng việc

chính như vậy mà vẫn ăn nên làm ra thế mới là lạ.

“Mẫu thân, chúng con ở Đường Cổ Lạp Sơn đang tốt, sao lại phải đến

đây?” Trần Mạch ngồi trên sàn nhà trong phòng mẫu thân, ngẩng đầu lên
hỏi.

“Bởi vì nhà của mẫu thân ở Trường An.” Nàng ôm lấy con trai, dụi dụi

đầu vào trán nó.

Đúng vậy, cho dù là A Kiều kiếp trước hay Hàn Nhạn Thanh hiện giờ thì

quê hương của các nàng đều ở tại ngôi thành cổ này nên nàng đã coi ngôi
thành này chính là nhà.

“Nhà của phụ thân cũng ở Trường An sao?”

Cánh tay Hàn Nhạn Thanh chợt sững lại. Hồi hai đứa bé vẫn còn ở trên

Đường Cổ Lạp Sơn, không biết là vì ý riêng hay để tránh phiền toái mà
nàng chưa bao giờ nhắc đến người cha của chúng ở trước nặt chúng. Mọi
người trên núi cũng phối hợp ăn ý nên cũng chưa bao giờ nhắc tới. Vì thế
trong một thời gian rất dài Mạch nhi và Sơ nhi không biết đến hàm nghĩa
của từ này. Sau khi biết chúng liền hỏi nhưng thấy nàng khóc một trận lớn
thì không bao giờ hỏi lại nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.