KIM ỐC HẬN (TẬP 1) - Trang 30

còn cho là y vu oan giá họa, gán tội cho người, nào ngờ thật sự có chuyện
này.”

[3] Vu cổ: Con sâu độc do các thầy cúng người miền núi nuôi, theo truyền thuyết thì khi muốn

hại một ai đó, các thầy cúng có thể thả nó vào người bị hại và hạ lệnh cho nó cắn xé thân thể người
đó.

“Ngươi...”, A Kiều bị chạm vào nỗi đau, thở hồng hộc.

“Ta thì sao? Chẳng hiểu vì đâu lại đến chốn này, vừa tới đã bị đuổi giết,

ngươi còn hy vọng ta sẽ nói năng ôn tồn nhỏ nhẹ ư?”

“Ta là hoàng hậu, sao ngươi dám ăn nói như vậy?”

“Đáng tiếc”, Hàn Nhạn Thanh bĩu môi, “Bây giờ không phải nữa rồi.”

Nói đến đây nàng chợt cảm thấy một nỗi đau đớn thấu xương, bởi vì

nàng và Trần A Kiều dùng chung một thân thể nên khi A Kiều đau đớn thì
nàng cũng phải gánh chịu. Nhạn Thanh bất đắc dĩ an ủi, “Ngươi không nên
đau lòng, không phải là ngươi sai.”

Rất lâu sau mới lại nghe thanh âm yếu ớt của Trần A Kiều, “Ta và Triệt

Nhi từ nhỏ lớn lên cùng nhau. Triệt Nhi nói rằng sau khi lớn lên y sẽ xây
lầu vàng tặng cho ta, để ta trở thành người phụ nữ hạnh phúc nhất trong
thiên hạ. Lời nói hãy còn văng vẳng bên tai mà ta và y lại đi đến nước này.
Y dẫn Vệ Tử Phu về, ta rất tức giận. Triệt Nhi nói y là hoàng đế, không thể
nào vĩnh viễn chỉ có một mình ta, muốn ta học cách khoan dung, nhưng nỗi
đau khổ của ta y lại không nhìn thấy.”

Trần A Kiều là một phụ nữ luôn có địa vị cao sang, vốn không thể nào kể

lể than khóc thống thiết với người khác. Nhưng hiện giờ bị thương quá
nặng, lại ở cùng Hàn Nhạn Thanh trong một trạng thái kỳ diệu nên vô tình

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.