KIM ỐC HẬN (TẬP 1) - Trang 323

Một chiếc xe ngựa chậm rãi tiến vào thành Tức Mặc, thủ đô nước Giao

Đông.

Hàn Nhạn Thanh thở phào nhẹ nhõm, “Cuối cùng cũng đến được một

thành lớn.” Nàng cười, “Có thể được ăn một bữa ngon và nghỉ ngơi chút
rồi.”

“Chẳng phải là do phương pháp chọn đường quái dị của muội hay sao.”

Quách Giải dội một gáo nước lạnh. Hắn chưa từng thấy quyết định chọn
đường nào như thế bao giờ, cứ đến ngã ba thì nàng lại tung một đồng Tam
Thù, thấy chỉ về hướng nào thì đi theo đường đó.

“Như thế mới có thể khiến người khác mông lung chứ?” Hàn Nhạn

Thanh không hề mếch lòng, “Ngay cả chính bản thân chúng ta cũng không
biết mình muốn đi đâu thì sẽ không một ai đoán được.”

Quách Giải nhìn nàng hồi lâu, không nhịn được quát, “Vậy thì có tác

dụng gì? Kẻ đằng sau trang điểm thì cứ trang điểm, người phía trước bị
chặn cướp thì cứ đánh giết. Muội thử tính xem dọc đường chúng ta bị chặn
cướp bao nhiêu lần?”

“Sao thế, có cần phải so đo như vậy không?” Nàng chớp chớp mi, nói vẻ

vô tội, “Không phải là chúng ta đã có huynh rồi sao? Đám giặc cướp hại
dân hại nước đó thì cứ đánh đuổi hết đi là được rồi.”

Trên đường từ Trường An tới đây, bọn họ gặp cướp tổng cộng ba lần, lần

sau khó khăn hơn lần trước. Lần đầu tiên nàng còn thảnh thơi ngồi trên xe
tay cầm tay dạy Trần Mạch cầm cung nỏ bắn kẻ địch, lần thứ hai đã không
dám liều như vậy còn lần thứ ba thì ngay cả bản thân cũng không thể không
xung trận.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.