KIM ỐC HẬN (TẬP 1) - Trang 327

Du côn tới thu phí bảo kê à? Hàn Nhạn Thanh đầu tiên nghĩ như vậy,

nhưng khi trông thấy rõ thiếu nữ này thì hiểu ngay. Thiếu nữ mặc võ phục,
người dong dỏng, mặt mũi thanh tú, mặc dù có vẻ hung dữ nhưng không có
khí chất du côn, thật sự không giống người xấu. Điều khiến Hàn Nhạn
Thanh suy nghĩ chính là mặt mũi tác phong của thiếu nữ này làm cho nàng
có cảm giác quen thuộc tựa như đã từng gặp ở đâu đó nhưng nhất thời lại
không nhớ ra.

Tới phá phách sao? Mọi người sửng sốt vài giây, rồi bốn phía rộn lên

tiếng trầm trồ khen ngợi gấp mấy lần ban nãy. Kể cả những người dân Tức
Mặc đã tản đi cũng lập tức ào trở lại.

“Vị cô nương này”, ông lão sửng sốt, nhưng khi thấy rõ mặt cô gái áo

xanh thì trên khuôn mặt ngăm đen lại nở nụ cười hiền từ, nheo mắt thầm
đánh giá cô gái, đồng thời giơ tay ra hiệu cho hai người đồng bạn đừng
nóng vội, ôn tồn hỏi, “Xin hỏi cô nương là…?”

“Bản cô nương ngồi không đổi họ, đi không đổi tên, thường gọi là Di

Khương.” Di Khương nhìn quanh một vòng rồi nhướng mày lên, bừng bừng
khí thế, “Rốt cuộc lão có đánh không?”

“Ra ngoài kia, chúng ta…” Ông lão chưa dứt lời thì một thanh loan đao

lá liễu đã chém thẳng vào mặt. Ông ta kinh hô lên một tiếng, nhanh chóng
lui lại một bước, hoa ngọn thương lên. “Choang!” một tiếng, tia lửa bắn tóe
ra tứ phía.

“Hay.” Bốn phía ồ lên cổ vũ, hiển nhiên thiếu nữ xuất hiện rất hợp ý đám

đông.

Ông lão cả giận nói, “Cái con nhóc này! Không hiểu quy định sao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.