KIM ỐC HẬN (TẬP 1) - Trang 390

“Đáng tiếc cái gì?”

“Không có gì”, nàng nở nụ cười không rõ ý tứ.

Đáng tiếc không phải là Lưu Triệt đích thân tới đây, nếu không A Kiều

cắn xuống càng thêm thoải mái. Nàng thú vị nghĩ, cô bé Ân Ly trong
Thiên Đồ Long ký
bị Trương Vô Kỵ cắn một miếng vào mu tay, từ đó nhớ
mãi không quên nhưng cuối cùng khi nhận ra nhau thì Trương Vô Kỵ lại
không còn là Trương Vô Kỵ mà cô ta vẫn nhớ nhung trong lòng. Thật ra thì
biểu ca vẫn là biểu ca, chỉ là Ân Ly nghĩ sai mà thôi. Nếu giờ Lưu Triệt tới
thì biểu tỷ A Kiều của y cũng không còn là A Kiều trước kia nữa rồi.

Năm Nguyên Sóc thứ sáu quả nhiên là một năm không tầm thường.

Đại tướng quân Vệ Thanh chinh chiến ở ngoài biên cương quá xa xôi

nên khi dẫn quân trở về Trường An thì biến cố tam vương mưu phản chấn
động cả nước đã hạ màn.

Đầu mùa hè năm Nguyên Sóc thứ sáu, Giang Đô vương Lưu Kiến tự sát

ở nước phong, nước Giang Đô bị giải trừ đổi thành quận Quảng Lăng.

Hành Sơn vương Lưu Tứ tự sát ở nước được phong, các con Lưu Sảng,

Lưu Hiếu cho tới Vương hậu đều có tội, bị chém bêu đầu thị chúng.

Giao Đông vương Lưu Ký trên đường bị Hoài Nam thái tử Lưu Thiên áp

giải về kinh vô cùng sợ hãi phát bệnh mà chết. Hoàng thượng thương xót
tình huynh đệ, ban tên thụy là Khang Vương Giao Đông nhưng vì tội mưu
phản nên giải trừ nước Giao Đông. Các con Lưu Hiền, Lưu Kiến, Lưu
Xương, Lưu Duyên Niên, Lưu Khánh đều được đối xử tử tế.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.