KIM ỐC HẬN (TẬP 1) - Trang 400

trách nhưng trong khoảnh khắc nhìn thấy mẫu thân thì nhịn không được ấm
ức, nức nở một hồi.

“Mẫu thân xin lỗi.” Nàng ôm lấy con gái, thì thầm, “Sau này mẫu thân sẽ

không làm như thế nữa. Tảo Tảo!” Nàng âu yếm vuốt lại mấy lọn tóc trước
trán cho Lưu Sơ. “Trần nương nương!” Nội thị Thượng Vô Câu cúi người
hành lễ, “Hoàng thượng bảo nô tài đưa Công chúa Duyệt Trữ đến cung
Trường Môn gặp nương nương. Một lát nữa sẽ có cung nhân đem tráp của
Công chúa Duyệt Trữ đến. Hai mẹ con nương nương đã lâu không gặp chắc
có nhiều chuyện muốn nói, nô tài xin cáo lui.”

Trần A Kiều đứng lên, gật đầu nhìn viên nội thị khom người thối lui, mặt

hiện vẻ lạnh nhạt. Lưu Sơ trông thấy thì không nén nổi rùng mình, gọi nàng
bằng giọng run run, “Mẫu thân!”

Nàng cúi đầu, thần thái dịu xuống, âu yếm hỏi, “Tảo Tảo, nửa năm qua

con sống ở Trường An có tốt không?”

Lưu Sơ rúc đầu vào lòng nàng, “Cũng không tệ lắm. Bà ngoại rất thương

yêu con”, cô bé ngập ngừng, “Ông ấy... đối với con cũng rất tốt.”

Trần A Kiều nhếch miệng vẻ khinh thường nhưng trong lòng vẫn thoáng

vui mừng. Nàng nghĩ, Tảo Tảo là một đứa bé ngoan như vậy, làm sao để
cho người xử tệ? Nhưng nàng biết rõ Lưu Triệt là loại người nào, y có thể
làm như vậy thì hẳn trong lòng cũng có chút tình cảm đấy chứ? Tất nhiên
đây là cốt nhục của y nhưng nếu có một ngày ba mẹ con nàng, lại một lần
nữa uy hiếp lợi ích của y thì y sẽ có lựa chọn ra sao? Lòng nàng dần dần
lặng đi. Nàng đã xem bao nhiêu là sách sử nên sớm biết rõ ràng đáp án.

“Mẫu thân, hôm nay mẫu thân phải ngủ cùng với con đấy.” Con gái kéo

tay nàng làm nũng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.