KIM ỐC HẬN (TẬP 1) - Trang 58

nhõm một chút.

“Tiêu ca ca lạnh quá”, Lộng Triều cuống quýt, định đặt Tiêu Phương

xuống, “Để ta đi tìm chậu than cho Tiêu ca ca.”

“Quay lại!”, Hàn Nhạn Thanh gọi giật giọng. Nàng trông thấy cặp mắt

đen nhánh của Lộng Triều thoáng hiện vẻ sợ hãi thì lại mềm lòng, “Tiêu ca
ca của ngươi không phải lạnh bình thường. Tiêu Phương, rốt cuộc tiên sinh
đã xảy ra chuyện gì?”

Tiêu Phương thở ra một hơi, cười yếu ớt, “Vô dụng, nếu đã trúng ‘Băng

tàm cổ’

[7]

, trong vòng một canh giờ mà không dẫn xuất được con tằm độc đã

nhập vào cơ thể ra ngoài thì khó có thể cứu chữa.”

[7] Băng tằm cổ: Độc tằm băng.

Cổ độc? Hàn Nhạn Thanh khẽ cau mày, bất giác ghê tởm vì nhớ lại

nguyên nhân người phụ nữ mà linh hồn của mình xuyên không vào bị trục
xuất, đột nhiên nhớ ra rằng bây giờ không phải là lúc để so đo liền vội hỏi,
“Làm thế nào để dẫn xuất con tằm độc đáng ghét kia?”

“Phải có người luyện cùng môn nội công với người bị trúng độc giúp ép

tằm độc đến huyệt Quan Nguyên ở cổ tay, sau đó cần có người dùng dao cắt
mạch máu, bắt lấy tằm độc đúng vào khoảnh khắc nó thoát ra ngoài cơ thể.”
Tiêu Phương bình thản, hàn khí càng lúc càng phát mạnh, phủ lên trên mặt
hắn một tầng sương tuyết mỏng. Lộng Triều ôm lấy hắn, vành mắt đã đỏ
hoe. Hắn cười một tiếng trấn an rồi nhăn mặt, “Lộng Triều miễn cưỡng
cũng chỉ có thể giúp ta ép độc, nhưng gần đây cũng không có đại phu nào
biết dùng dao, huống chi tìm mạch bắt tằm độc cần ra dao tuyệt đối bình
tĩnh chính xác. Nếu người trúng cổ độc không phải là ta thì có lẽ ta có thể
làm được, cũng đã hết hơn nửa canh giờ rồi, chắc không còn kịp nữa.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.