KIM ỐC HẬN (TẬP 2) - Trang 152

“Trần công tử”, cô nắm lấy tay hắn, “Chàng… thật lòng muốn thành thân

với Nghiên Nhi không?”

“Tất nhiên!” Trần Hi đáp, bỗng nhiên như ngộ ra điều gì, mừng rỡ nói,

“Nghiên Nhi đã đồng ý.”

Lý Nghiên buông tay ra, một lát sau mới thỏ thẻ nói, “Chàng đến gặp ca

ca của thiếp cầu hôn nhé.”

“Được rồi. Ta sẽ nói với phụ thân”, Trần Hi đáp, “Ca ca của muội là ai?”

Cô nhắm mắt lại rồi đáp, “Nhạc sư Lý Diên Niên của Nhạc phủ.”

“Lý Diên Niên?” Trần Hi ngẩn ra, nụ cười dần đông cứng, “Muội… là

Lý Nghiên”, sắc mặt hắn bỗng nhiên trầm xuống, “Muội chính là mỹ nhân
của Lý gia mà Công chúa trưởng Bình Dương muốn hiến dâng cho bệ hạ để
đối phó với với cô cô của ta?” Trong khoảnh khắc, tất cả những ký ức về
bao nhiêu lần dắt tay cô đi dưới ánh trăng, rồi cô thường tha thiết nói “Kể
cho muội nghe về cô cô của huynh một chút đi” bỗng ập tới trong đầu.
Những kỷ niệm đẹp bỗng nhiên được giải thích theo chiều hướng khác
khiến trái tim hắn băng giá.

Lý Nghiên khẽ dỡ tấm mạng bằng lụa mỏng trên mặt xuống, dung nhan

mỹ lệ làm cặp mắt Trần Hi sáng ngời.

“Thật ra ngày mới lần đầu gặp Trần công tử là do Nghiên Nhi cố ý. Thế

nhưng chẳng lẽ bao nhiêu ngày gặp nhau đều là giả dối sao?” Một giọt nước
mắt trào ra trên khóe mắt Lý Nghiên. “Nghiên Nhi cam tâm tình nguyện
phản bội Công chúa trưởng vì công tử. Kính xin công tử chớ phụ lòng.”

Những lời nói tha thiết làm Trần Hi mềm lòng. Một người con gái xinh

đẹp vì hắn mà từ bỏ vinh hoa dễ như trở bàn tay. Tình cảm sâu sắc nặng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.