KIM ỐC HẬN (TẬP 2) - Trang 153

nhường ấy mà còn có thể hoài nghi được hay sao? Trần Hi liền nắm lấy tay
cô, vẻ hổ thẹn, “Nghiên Nhi, là ta không tốt.”

Lý Nghiên khẽ mỉm cười vẻ đau khổ, “Trần công tử, phiền chàng phải

gấp lên. Nếu để cho Công chúa trưởng biết được thì Nghiên Nhi sẽ có kết
cục rất buồn.”

Ngày thứ ba sau khi bàn bạc xong với Trần Hi, Lý Nghiên từ phủ Bình

Dương hầu trở về nhà thì thấy ca ca Lý Diên Niên với vẻ mặt âu lo.

“Nghiên Nhi, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy?” Lý Diên Niên cau mày

hỏi, “Chẳng phải muội đang ở trong phủ Bình Dương hầu nhưng sao nhị
thiếu gia của phủ Đường Ấp hầu lại tới gặp ta để cầu hôn?”

Lý Nghiên nhíu mày, Trần Hi đã không lừa dối. “Ca ca”, cô thở dài, “Là

muội bảo chàng ấy tới đấy, huynh không ngại đồng ý chứ?”

Lý Diên Niên há hốc mồm miệng. Muội muội của hắn không chỉ có dung

nhan tuyệt sắc mà từ nhỏ đã rất có chủ kiến, một khi đã hạ quyết tâm thì sẽ
không nghe ai khuyên bảo. Lúc muội muội vào phủ Bình Dương hầu, hắn
đã cho rằng nếu cô không mở ra được một con đường thì tuyệt đối sẽ không
quay đầu lại. Sao có thể ngờ…

“Ca ca, Trần Hi rất tốt, muội tin chàng yêu muội thật lòng”, Lý Nghiên

mỉm cười nói, “Huynh không cần phải lo lắng.”

“Ta tin điều đó. Mọi người trong thành Trường An cũng đều biết nhân

phẩm của Trần nhị công tử”, Lý Diên Niên ưu tư, “Chỉ là, muội…?”

“Ca ca cảm thấy kỳ lạ lắm phải không?” Lý Nghiên thẹn thùng cười đáp,

“Muội đã nghĩ thông suốt rồi. Bệ hạ đã có Trần nương nương ở bên cạnh,
muội…”, cô bối rối thừa nhận thất bại của mình, “Muội không thể tranh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.