KIM ỐC HẬN (TẬP 2) - Trang 188

Trong năm Nguyên Đỉnh đầu tiên, con gái thứ ba của Vệ hoàng hậu, Chư

Ấp công chúa Lưu Thanh cũng đã tới tuổi xuất giá.

Tháng Hai cùng năm, Trường Tín hầu Liễu Duệ dẫn sáu ngàn thủy quân,

một vạn bộ binh, xuất chinh đánh tộc Côn Minh.

Tháng Ba cùng năm, Lưu Triệt mang theo Trần nương nương cùng triều

thần bắt đầu chuyến đi săn mùa xuân ở Thượng Lâm Uyển.

Trải qua nhiều năm xây dựng, phong cảnh Thượng Lâm Uyển vô cùng

huy hoàng tráng lệ, còn hơn cả cung Vị Ương. Lưu Triệt mang theo A Kiều
lên chiếc du thuyền rộng lớn xa hoa trên hồ Côn Minh. Du thuyền chầm
chậm tiến về phía giữa hồ, người ngồi trên thuyền ngắm sóng nước mênh
mông, hơi nước phả thấm vào mặt. Hai bên bờ, đình đài lầu các, mái hiên
san sát. Lưu Triệt thấy tinh thần sảng khoái, mỉm cười nói với Tư Mã
Tương Như đứng hầu phía sau, “Nghe nói khanh là đại gia về từ và phú nổi
tiếng đương thời, ngôn từ hoa lệ không ai sánh bằng, sao không sáng tác
một bài phú tả phong cảnh Thượng Lâm Uyền này để cùng nhau thưởng
thức.

Tư Mã Tương Như khom người lĩnh mệnh, liền có cung nhân đưa giấy

bút tới. Trần A Kiều từ trong thuyền bước ra, mỉm cười nhìn Tư Mã Tương
Như ngồi ở một bên, bút trong tay vung lên như múa, trong chốc lát đã
cung kính dâng lên, nói, “Bệ hạ, thần viết xong rồi.”

“Nhanh như vậy sao?”, Lưu Sơ kinh ngạc.

Trần A Kiều buồn cười, “Cho nên con còn phải học.”

Dương Đắc Ý tiếp lấy, mở ra đọc: “Dời núi lấp sông xây cung dựng

quán, kiến tạo đài các có rường hoa khuyết ngọc trên hành lang cao bốn
phía chung quanh, đường xá lộng lẫy, lối đi quanh co mỏi chân phải nghỉ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.