KIM ỐC HẬN (TẬP 2) - Trang 229

Y trông thấy A Kiều nằm trên giường bình tĩnh xoay nghiêng gương mặt
mỹ lệ thì chững lại, cơn tức giận cũng dần nhạt đi.

“Phụ hoàng”, Lưu Mạch lẳng lặng hành lễ, tư thế cung kính.

“Có chuyện gì vậy?” Nàng khẽ hỏi.

“Cũng không có gì”, Lưu Triệt bình thản đáp, đưa tấu chương trong tay

cho Lưu Mạch, “Mạch Nhi, con cũng đã lớn rồi, phải học làm một số việc
thực sự đi. Bản tấu chương này, con xem thấy thế nào?”

Lưu Mạch mở tấu chương, nhanh chóng đọc lướt qua rồi khẽ cau mày,

lưỡng lự nói, “Phụ hoàng.” Lưu Triệt mỉm cười, xua xua tay, “Mẹ con mới
tỉnh, con không được quấy rầy người nghỉ ngơi. Lui xuống trước đi.”

Lưu Mạch trầm tư giây lát rồi vâng lời, “Dạ.” Cậu xoay người bước ra

khỏi điện Tín Hợp, chắp tay suy nghĩ một chút rồi đi thẳng về hướng khu
nhà dành cho các quan lại tùy tùng ở phía bắc Thượng Lâm Uyển.

Mặc dù chức quan của Gián đại phu Trần Hi trên triều đình không tính là

cao nhưng lại là con cháu dòng chính của Trần gia nên người ở Thượng
Lâm Uyển không dám lơ là, thu xếp cho ở tại Linh Lung các. Bên trong
Linh Lung các, Trần Hi đang đùa với Trần Mạn quấn trong tã lót. Trần Mạn
khua khua bàn tay bé nhỏ, cười khanh khách, nét mặt sinh động, trong lòng
Trần Hi tràn ngập vui sướng. Chợt hắn nghe thấy bên ngoài cửa có tiếng nữ
tỳ quỳ xuống chào nho nhỏ, “Mạch điện hạ thiên tuế!”, bèn kinh ngạc quay
đầu lại, quả nhiên thấy Lưu Mạch đang đứng ngoài cửa.

“Hi biểu ca, biểu tẩu!”, Lưu Mạch gật đầu chào hỏi.

Lý Nghiên hơi đỏ mặt lên, quỳ gối chào, “Mạch điện hạ!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.