KIM ỐC HẬN (TẬP 2) - Trang 230

Trần Mạn đang được Trần Hi bế trong lòng bỗng nhiên thò tay ra với với

về hướng Lưu Mạch, miệng bập bẹ nói gì đó nhưng vì còn quá nhỏ nên
ngay cả cha mẹ cũng không nghe rõ. Lưu Mạch mỉm cười hiền hậu, cởi đôi
khuyên tai ngọc đang đeo bên hông ra tặng, “Khi cháu họ ra đời thì Lưu
Mạch ở trong thâm cung không đến thăm được. Hôm nay tiện đây có một
đôi khuyên tai ngọc làm lễ gặp mặt.”

Trần Hi khẽ gật đầu đáp, “Trần Hi xin nhận thay cho Mạn Nhi, xin đa tạ

Mạch điện hạ!” Hắn biết Lưu Mạch đến đây thì tất có chuyện quan trọng
muốn bàn nên liền giao con gái trong tay cho Lý Nghiên, bảo, “Nàng bế
Mạn Nhi vào trong trước đi.” Lý Nghiên gật đầu, đón lấy Mạn Nhi rồi quay
người đi vào trong.

“Điện hạ!” Trần Hi quay lại, mỉm cười hỏi, “Nghe nói cô cô đã tỉnh lại

rồi à?”

“Ừ.”

“Vậy thì tốt rồi. Điện hạ đến đây là có chuyện gì sao?”

“Hôm nay Tả giám đình úy Mạc Long dâng biểu lên Hoàng thượng nói

rằng Công Tôn Kính Thanh trong lao ngục vừa thay đổi khẩu cung, không
chịu nhận Nhị hoàng tử Lưu Cứ là chủ mưu trong vụ trường bắn ngày hôm
đó, song Mạc Long hỏi chủ mưu đích thực là ai thì hắn lại không trả lời
được. Phụ hoàng vô cùng giận dữ.” Lưu Mạch không nhìn Trần Hi, giữ
giọng bình thản thuật lại.

“Ồ?” Trần Hi cười đắc ý, “Thật sao?”

“Hi biểu ca”, Lưu Mạch ngẩng đầu lên, cặp mắt đen láy sắc bén nhìn

Trần Hi chằm chằm khiến hắn tựa như có một loại ảo giác là bản thân mình

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.