KIM ỐC HẬN (TẬP 2) - Trang 232

những chuyện như vậy. Ngay cả có tính cách khác-thì Lưu Cứ cũng không
ngu xuẩn, chẳng lẽ nó không biết rằng cho dù hại được Tảo Tảo thì cũng
không có ích lợi gì đối với nó mà ngược lại còn mất đi đạo lý. Biểu ca mặc
dù thông minh nhưng rốt cuộc vẫn không hiểu được phụ hoàng của ta bằng
ta. Phụ hoàng là cha của Lưu Cứ, há lại không hiểu rõ điểm này hay sao?”
Lưu Mạch điềm nhiên nói, “Hôm đó ta lo lắng cho mẫu thân nên không suy
nghĩ được kỹ, bây giờ thì rõ ràng rồi.”

“Cho nên ở điện Tín Hợp phụ hoàng mới thử dò xét ta”, cậu thầm than

một tiếng.

Trần Hi trước giờ vẫn cảm thấy mãn nguyện cho rằng những bố trí linh

hoạt của mình sẽ làm cho Vệ gia thất điên bát đảo, lúc này mới thấy như bị
một gáo nước lạnh xối vào đầu, chẳng những không đánh đổ được Lưu Cứ
mà ngay cả nhà mình cũng sẽ bị liên lụy. Nhưng hắn cũng có tâm trí kiên
định, không để lộ ra mặt, nên đứng dậy chắp tay, “Điện hạ cao minh, không
biết điện hạ cảm thấy nên tiếp tục chuyện này như thế nào?”

Lưu Mạch khẽ mỉm cười, ngạo nghễ nói, “Nếu mọi người muốn phù trợ

cho ta thì chính bản thân mình cũng cần có chút bản lĩnh mới có thể khiến
người khác phục. Biểu ca cho rằng căn cơ của Vệ gia nằm ở Nhị hoàng tử
Lưu Cứ, Mạch Nhi lại cho rằng căn cơ của Vệ gia là ở Hoàng hậu Vệ Tử
Phu.”

Cậu nhớ lại chuyện mẫu thân bị tủi nhục ở Vị Ương cung năm xưa thì

ánh mắt bất giác trầm xuống, lạnh lùng nói, “Gia nghiệp huy hoàng của Vệ
gia chẳng qua lập thành từ sau khi Vệ Tử Phu lên ngôi hoàng hậu. Một khi
Vệ Tử Phu không còn là hoàng hậu nữa thì thân phận của Vệ gia sẽ không
còn mà Lưu Cứ cũng mất đi chỗ dựa để lập thân, cho dù vẫn là hoàng tử
nhưng chẳng qua cũng giống như Lưu Hoành, Lưu Đán không đáng lo
ngại.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.