KIM ỐC HẬN (TẬP 2) - Trang 231

đang đối mặt với bậc đế vương uy nghiêm trên điện Tuyên Thất. “Xin hãy
nói thật cho ta biết, huynh có nhúng tay vào chuyện này hay không?”

“Dĩ nhiên là có!” Ngoài dự tính, Trần Hi mỉm cười thừa nhận dứt khoát,

“Ta làm nhiều việc cho Trần gia chẳng qua chỉ để hỗ trợ điện hạ ngày sau
lên ngôi hoàng đế, vì vậy nên cũng không cần phải dối gạt điện hạ.”

“Như vậy”, Lưu Mạch hơi trầm giọng xuống, “Hôm đó làm ngựa kinh

hoảng ở trường bắn, huynh có…?” Cậu chần chừ một chút, không biết phải
hỏi tiếp như thế nào. Song Trần Hi lại nói giọng lạnh tanh, “Điện hạ, sau
khi xảy ra chuyện này thì đúng là Trần gia mới suy nghĩ để làm sao từ đó
mưu cầu được lợi ích lớn nhất, thậm chí là đánh đổ Vệ gia. Nhưng Trần gia
tuyệt đối không bịa đặt, gây chuyện có hại cho cô cô. Phải biết rằng cô cô
không chỉ là mẫu thân của đệ mà còn là cô cô của ta.”

Lưu Mạch nhìn thẳng vào mắt hắn một lúc lâu rồi cuối cùng chớp mắt,

“Ta tin tưởng huynh.”

“Cũng xin biểu ca nhớ kỹ rằng ta tuyệt đối không cho phép một ai làm

tổn thương mẫu thân và muội muội của ta.”

Lưu Mạch đến nay mới mười hai tuổi mụ! Trần Hi âm thầm kinh hãi

trước khí độ làm người khác phải bái phục kia, cất tiếng cười phụ họa,
“Điều này thì dĩ nhiên rồi.”

“Làm như vậy”, Lưu Mạch dùng ngón tay phải gõ nhè nhẹ lên án thư,

nói tiếp, “Biểu ca cũng không nên quá xem thường phụ hoàng của ta.” Tuy
cậu nói giọng nhẹ nhàng nhưng giây phút đó lại khiến Trần Hi kinh sợ toát
mồ hôi lạnh khắp người, hỏi lại, “Điện hạ có ý gì thế?”

“Ta sống cùng Lưu Cứ ở Bác Vọng hiên đã bao nhiêu năm nên biết Lưu

Cứ tính tình ôn hòa lương thiện giống mình, không phải là kẻ biết làm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.