KIM ỐC HẬN (TẬP 2) - Trang 243

“Bệ hạ”, A Kiều nũng nịu, “người là sư phụ của thiếp mà. Nếu không có

sư phụ thì hôm nay thiếp cũng không biết đang ở nơi nào.”

Lưu Triệt trầm ngâm một lát, cuối cùng nói, “Nếu như thế thì trẫm đuổi

hắn trở về Trường An là được rồi.”

Nàng hài lòng, cười một tiếng rồi nằm xuống ngủ thiếp đi.

“Bệ hạ”, Dương Đắc Ý khẽ bẩm, “Công chúa Dương Thạch và Trường

Bình hầu từ kinh thành tới cầu kiến.” Lưu Triệt nhíu mày, tiếp đó khuôn
mặt lộ vẻ hứng thú.

“Rốt cuộc thì cũng tới rồi”, y lẩm bẩm nói rồi chuyển giọng, “Truyền

xuống, trẫm gặp bọn họ ở điện Phất Tô.”

Lưu Vân đi theo một viên nội thị, bộ dạng rụt rè tới điện Phất Tô. Trong

điện trải thảm màu đỏ tươi, trang trí hoa lệ nhưng trong lòng cô vẫn cảm
thấy lạnh lẽo. “Nhi thần Lưu Vân tham kiến phụ hoàng!”, cô cúi đầu bái
lạy.

Phải một lát sau trên điện mới truyền xuống giọng nói lạnh nhạt của Lưu

Triệt, “Đứng dậy đi.”

“Trường Bình hầu đến đây làm gì?”

Vệ Thanh ở dưới điện cúi người nói, “Thần hộ tống Công chúa Dương

Thạch trên đường tới nhận tội với bệ hạ.”

Lưu Triệt không hề tỏ vẻ kinh ngạc, chỉ gật đầu, “Đã đưa đến nơi rồi thì

Trường Bình hầu lui xuống trước đi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.