KIM ỐC HẬN (TẬP 2) - Trang 244

“Bệ hạ”, Vệ Thanh chắp tay nói, “Nghịch thần Công Tôn Kính Thanh tội

không thể tha được nhưng dù sao cũng là con cháu của vi thần. Khẩn cầu bệ
hạ ân chuẩn cho thần được thăm hỏi.”

“Cũng được”, vẫn là giọng lạnh nhạt của Lưu Triệt.

“Dương Thạch, ngươi muốn nhận tội gì?”

Lưu Vân cảm thấy sống lưng dần dần cứng đờ. Từ nhỏ cô đã vừa sợ hãi

vừa kính yêu đối với phụ hoàng của mình. Hôm nay cả điện trống không,
chỉ còn lại hai người là mình và phụ hoàng nhưng lại không phải ở trong
mối quan hệ cha con. Phụ hoàng có thể dành chút thương xót nào cho mình
như đối với con gái không? Cô nghe thấy giọng nói trong trẻo nhưng lạnh
giá của mình, “Nhi thần muốn cầu kiến Trần nương nương để đích thân
thưa tội với người.”

Lưu Triệt cười nhạt, nói, “Trần nương nương thân thể hư nhược, ngươi

không được quấy nhiễu nàng.”

Lòng cô từ từ trầm xuống, quả nhiên là phụ hoàng vô cùng sủng ái người

phụ nữ kia. Song việc đã đến nước này thì cũng không còn đường lui, cô
đành liều nhắm mắt đưa chân, “Nhi thần đích thân đến nhận tội với phụ
hoàng. Người hôm đó sai khiến Công Tôn Kính Thanh làm hại Công chúa
Duyệt Trữ không phải là Cứ hoàng đệ mà là nhi thần.”

Một lúc thật lâu trôi qua, Lưu Triệt mới lại cười hỏi, “Tại sao trẫm phải

tin ngươi?”

“Phụ hoàng”, Lưu Vân rơi lệ nói, “Người cũng biết tính tình của Cứ

hoàng đệ mà. Hoàng đệ ôn hòa lương thiện, làm sao có thể gây ra chuyện
như vây?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.