KIM ỐC HẬN (TẬP 2) - Trang 269

lại nổi lên. Nàng sẽ lại bị dồn nén đến điên loạn như trước đây, có thể châm
một mồi lửa đốt tòa cung điện thành tro bụi.

Chuyện tình cảm cũng thật sự kỳ lạ, nàng có thể dần phai nhạt những yêu

hận với Lưu Triệt nhưng lại giữ mãi những oán hận với Vệ Tử Phu đến chết
không quên, dù rằng ân oán này vốn do Lưu Triệt dựng lên. Có lẽ đối với
một người phụ nữ thì oán hận bao giờ cũng sâu đậm hơn tình yêu. Song
Lưu Triệt cũng không hỏi nguyên do, chỉ khẽ gật đầu, “Nếu vậy thì Kiều
Kiều tới điện Chiêu Dương nhé.”

“Tại sao nhất định phải chuyển chứ?” Nàng buồn bực quay đầu, “Thiếp

cứ ở lại Trường Môn thì có gì không tốt.”

“Lần nay thì Kiều Kiều có nói thế nào cũng không được nữa rồi.”, Lưu

Triệt nói giọng trêu trọc, “Trẫm định sẽ lấy bắt đầu từ Trường Môn đến hết
toàn bộ xã Kiến Chương ở phía tây để xây một tòa cung điện Kiến Chương
nên nàng tạm thời đến cung Vị Ương ở đi.”

Trần A Kiều tròn mắt ngạc nhiên, hồi lâu mới bĩu môi, “Xa hoa lãng

phí.”

Lưu Triệt nheo mắt, bật cười, “Kiều Kiều, nàng nói gì vậy? Trẫm nghe

không rõ lắm.”

“Chẳng lẽ không đúng sao?” A Kiều hùng hổ, “Một cung Vị Ương, một

cung Trường Nhạc, còn có Bắc cung, Quế cung, vậy còn chưa đủ cho người
ở sao?”

“Trẫm thấy Tang Hoằng Dương liều mạng kiếm tiền quá vất vả liền nghĩ

cách giúp hắn tiêu xài.” Lưu Triệt đáp cho qua chuyện, vuốt ve mái tóc đen
dày của nàng, thở dài, “Tới lúc nào thì nàng mới mạnh khỏe lại đây?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.