KIM ỐC HẬN (TẬP 2) - Trang 284

giấy đó mà đẩy mẫu thân vào bước đường cùng, rõ ràng chủ ý chỉ là báo
bình an thế mà lại thành bùa đòi mạng mẫu thân.

“Thế đấy, Cứ Nhi”, cữu cữu thê lương nói, “dù cháu thông minh nhưng

vẫn quá ngây thơ, dễ dàng tin vào người khác để rồi phải trả cái giá quá
đắt.” Mẫu thân đã mất, cậu chỉ muốn bảo vệ tỷ tỷ của mình nên phải
nhượng bộ.

“Cứ Nhi”, Lưu Triệt nhìn đứa con ngày xưa mình từng yêu quý vô vàn

bây giờ lại hóa thành bộ dạng như vậy, trong lòng chợt dâng lên chút tình
cha con, dịu giọng, “Đất Tề là đất phong tốt nhất của Đại Hán. Hôm nay
con đi phải giữ vững quyền lực và trách nhiệm.”

Lưu Cứ gật đầu, bái lạy thêm lần nữa, “Đa tạ ân điển của phụ hoàng.”

“Nhi thần còn có một thỉnh cầu”, cậu ngẩng đầu lên liếc nhìn Lưu Triệt,

vẻ mặt bình thản, ánh mắt trong trẻo.

“Thế à?” Lưu Triệt hỏi, “Là điều gì vậy?”

“Nhị tỷ của nhi thần tuy có phạm sai lầm lớn nhưng tình tỷ đệ vẫn không

thể bỏ. Tỷ ấy đã là thứ dân, nhi thần khẩn cầu được dẫn theo tới phiên quốc
để có thể chăm sóc cho nhau.”

Lưu Triệt biết cậu sợ Lưu Vân không còn thân phận công chúa, tiếp tục

lưu lại Trường An sẽ khó xử và bị người khác xem thường nên gật đầu,
“Như vậy cũng được, Cứ Nhi”, y nhìn sâu vào mắt Lưu Cứ đầy hàm ý,
“Phụ hoàng thấy con trưởng thành rồi, làm việc ôn hòa là chuyện tốt nhưng
cũng có mặt hạn chế. Hôm nay con đi đất Tề làm vương, bản thân còn cần
phải học hỏi nhiều hơn.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.