KIM ỐC HẬN (TẬP 2) - Trang 286

Lưu Cứ ra khỏi điện thì vừa gặp Lưu Mạch từ Bác Vọng hiên trở về. Hai

huynh đệ cùng học tập trong một điện gặp tại hành lang nhưng chỉ thoáng
nhìn rồi lách người đi qua. Trong lòng Lưu Mạch thoáng buồn bã. Cậu bước
thêm một bước thì nhìn thấy bóng người trong điện Ngọc Đường. Nơi đó là
người nhà của cậu, những người cả đời sẽ bảo vệ cậu. Nghĩ đến đây thì Lưu
Mạch liền thấy lòng thanh thản hơn rất nhiều.

“Phụ hoàng!” Lưu Mạch vén rèm bước vào, cung kính chào.

“Mạch Nhi”, Lưu Triệt cũng tươi tỉnh lại, “Con đến vừa lúc, trẫm có lời

muốn nói với con.”

A Kiều giật thót người, vội vàng nói, “Nhắc tới Mạch nhi, thiếp cũng có

lời muốn nói với bệ hạ.”

“Ồ?” Lưu Triệt thuận miệng hỏi, “Có chuyện gì thế?”

Nàng hít một hơi thật sâu, ưỡn thẳng lưng, nhìn Lưu Triệt trịnh trọng,

“Sau khi Trường Tín hầu phá được tộc Côn Minh thì Tang tư nông trù tính
sẽ cử thương đội đến Thân Độc, chuyện này chắc bệ hạ cũng biết. Thiếp
nghĩ nên để cho Mạch Nhi cùng đi một chuyến.”

Chuyện hoang đường như vậy thì ngay cả Lưu Mạch nghe cũng còn ngạc

nhiên, chưa nói những nội thị và cung nữ trong điện. Ai nấy đều hoặc là rớt
chén trà hoặc khẽ nghiêng người, ngay cả lão luyện thành thục như Dương
Đắc Ý cũng biến sắc. Để cho Thái tử Lưu Mạch sắp kế vị trở thành quân
vương đi xa vạn dặm ra nước ngoài theo thương nhân là chuyện xảy ra lần
đầu tiên trong hơn trăm năm khai quốc của Đại Hán. Mọi người cũng đã
biết tâm tính và tác phong của Trần nương nương mà bệ hạ sủng ái luôn
vượt ra ngoài mọi ý liệu nhưng không bao giờ có thể ngờ được nàng lại
xuất một việc nằm ngoài mọi chuẩn mực như vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.